487- TẤT CẢ ĐỀU LÀ NHÂN QUẢ
Đó thì mấy
con luận, nhưng mà luận rất đúng chứ không phải sai. Không có nhân duyên chửi
nhau làm sao bây giờ lại chửi nhau, không có nhân duyên làm sao bây giờ ở gần
nhau, không có nhân duyên làm sao thành vợ thành chồng, không có nhân duyên làm
sao mà làm con làm cái, các con hiểu điều đó. Cho nên làm con làm cái, làm vợ
làm chồng đều là do nhân quả nợ nần với nhau.
Thương cũng
khổ mấy con, mà giận hờn cũng khổ, mà làm sao, ở trong gia đình vợ chồng thì phải
thương nhau chứ sao. Nhưng thương nhau có nghĩa như thế này, thương nhau tức là
trả nợ. Trả nợ tức là bây giờ người vợ lo bữa cơm cho chồng này kia, người chồng
đi làm để mà nuôi gia đình, thì đi làm nuôi gia đình là nợ trả cho cái gia đình
đó, còn người vợ lo bữa cơm cho chồng cho con mình là người vợ đã trả nợ cho chồng
con. Các con thấy đó là cái nợ mà, mấy con thấy. Bây giờ mấy con thấy, bây giờ
gia đình mình hạnh phúc quá này kia, sự thật mấy con nghĩ hạnh phúc chứ mấy con
khổ đau trong đó lắm. Nếu mấy con mà hạnh phúc thật sự mấy con không thèm nấu
cơm nấu cho chồng con ăn thì không hạnh phúc đâu, có phải đúng không? Còn mấy
con nói hạnh phúc chứ sự thật ra tháng nào cũng tiền bạc mấy con đi nhà hàng
ăn, làm có nhiêu ăn hết, không đưa vợ con thì không hạnh phúc đâu, có đúng
không? Bởi vậy cái hạnh phúc của mấy con là cái nghiệp, cái nợ để mà trả, chứ
có gì. Bởi vậy người ta nhìn cái nợ cái quả người ta quá khổ, quá sợ hãi.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét