488- THIỀN DUYỆT VI THỰC, PHÁP HỶ SUNG MÃN
(35:37) Như
Thầy bây giờ không có nợ nần ai nữa hết, cho nên giờ ai cho ăn thì ăn, mà không
cho ăn thì ngồi chơi, khỏi mất công nhai nuốt mấy con, còn mấy con không nhai
nuốt mấy con chết đó, bệnh đó. Không, nói thẳng mà nói thật đó mấy con. Bởi vì
đối với thân của Thầy bây giờ có thể Thầy ngồi bất động yên lặng, nó không thèm
thấy đói khát mấy con. Nó đâu phải như thân của mấy con, cho nên nó đâu phóng
niệm nữa được, nó đói khát. Còn mấy con cứ phóng niệm thì không đói không chuyện
này chuyện kia, có phải không? Do đó Thầy ngồi bất động thì không thấy đói khát
thì không bao giờ đói khát. Và cơ thể của Thầy làm sao sống? Thầy có những hàng
trăm, hàng vạn triệu cái lỗ chân lông, nó hấp thụ qua không khí nó sống.
Bởi vì tâm bất
động nó sẽ hấp thụ được cái sự sống của nó lên. Thầy giờ muốn sống một triệu
năm cũng được. Nó đâu cần ăn đâu, còn cái thứ ăn như mấy con là nó hoại diệt.
Nó bị hoại diệt thật sự mấy con, còn Thầy ngồi đây bất động rồi. Thân tâm bất động
rồi thì nó hấp thụ từ không khí những cái chất sống của nó, nó sống rất là khoẻ.
Mấy con thấy chúng ta có lỗ chân lông chứ không có lỗ chân lông sao được, có phải
không? Người nào cũng có hàng vạn triệu lỗ chân lông, mà lỗ chân lông của mấy
con để bài tiết chứ nó không hút. Cho nên vì vậy mà mấy con phải ăn mới sống,
còn Thầy khỏi cần ăn. Cho nên mấy con chưa từng thấy một người ngồi thiền một
tháng, hai tháng không ăn uống, tại sao người ta sống được? “Thiền duyệt
vi thực, pháp hỷ sung mãn”, bởi vì cái trạng thái bất động đó nó duyệt những
cái thực phẩm rồi, nó không cần ăn đâu mà nó không mất một hột da, chứ không phải
là ngồi thiền một tháng nhập định rồi ra nó còn có bộ xương. Không phải như vậy
là cái ông nhịn đói rồi, ông nhịn đói ông ngồi ông ráng chịu cho nên ông mới ốm.
Còn người ta ngồi thiền người ta đâu có nhịn đói. Nó không có đói mà làm sao nhịn,
còn tại mấy con thấy đói mà ráng chịu. Bây giờ mấy con ráng chịu tuần lễ coi mấy
con thấy sao, còn bộ xương da đó. Sự thật ra mấy người mà tuyệt thực mấy con, họ
cũng ráng uống nước chứ sự thật ra thì họ cũng ốm chứ không phải không đâu,
nhưng mà phương pháp tuyệt thực của họ có phương pháp. Cho nên họ chịu được một
tuần lễ, hơn nữa cũng được nhưng mà quá nữa thì không được. Nhưng đó là phương
pháp tuyệt thực nhưng nó tuyệt thực chứ không… Nó giảm bớt cái sự ăn của nó
thôi, chứ sự thật ra nó không phải không ăn. Cái cơ thể chúng ta phải nuôi cái
tứ đại này thì phải lấy cái tứ đại khác mà nuôi nó chứ không thể bỏ được.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét