409- NGƯỜI TU SĨ THÀ CHẾT CHỨ KHÔNG PHẠM GIỚI
(21:17) Phật
tử 1: Thưa Thầy, con xin hỏi Thầy, như vậy thì con có thể là tiến bộ,
Thầy thấy là có tiến được không? Giả sử đạo Phật mục đích là tu là phải làm chủ
sanh, già, bệnh, chết, đó là điều thứ nhất, mà vào đây là Thầy dạy mục đích là
như vậy. Như vậy thì có sanh, có già, có bệnh, có chết, như vậy thì như con
đây, khi chưa gặp Thầy thì con còn, cũng có nhiều, có nhiều khi có bệnh, con
cũng có uống thuốc, nhưng mà đến khi con vào đây Thầy, là quyết định ba năm trời,
nhiều khi con có bệnh nhưng con không tác ý, mà con tác ý là nó sẽ đỡ, như vậy
là mình có thể có kết quả phải không Thầy?
Trưởng
lão: Nó có kết
quả chứ con. Nhưng kết quả đó nó chỉ mới một phần nhỏ của cái làm chủ sanh,
già, bệnh, chết chứ chưa đủ. Bảy ngày đêm ở trong tâm bất động nó mới đủ sức,
chứ còn con bây giờ từ một giờ, hai giờ thì nó chỉ nhiếp phục được những cái bệnh
của con ở trên thân vậy thôi, chứ sự thật nó chưa có đúng đâu, chưa đủ.
Phật tử 1: Thế thì mình muốn đi vào đó thì phải
giới luật là mình nghiêm khắc?
Trưởng
lão: Giới luật là
hàng đầu rồi, không hề phạm đó. Chứ con ăn ba bữa thì thôi tu không nổi đâu.
Phật tử 1: Con thì nói thật với Thầy thì cái
pháp môn của Thầy ra thì con tu thì con đã ăn nó lâu rồi, vào đây con thực hành
ráng ăn đúng bữa. Nhưng mà cái giới tiền, ăn phi thời thì con không có, nhưng
mà về giới tiền … con không phạm đâu.
Trưởng
lão: Thì đó cũng là
phạm.
Phật tử 1: Người ta đi xe thì người ta không
cho, đi xe mà không có mũ trên đầu thì người ta không cho quá giang.
Trưởng
lão: À không cho quá
giang thì mình cứ chờ hoài, vậy mới là người tu chứ. Còn con bây giờ cất giữ tiền
là phạm giới, mà mười giới Sa di mà phạm ở trong cái mười giới Sa di thì đâu có
được.
Phật tử 1: … (Không nghe rõ).
Trưởng
lão: Thì không cho
thôi, không cho tôi chờ, thì như vậy thôi. Có một cái nhân duyên của một cái
người mà giữ gìn giới nó sẽ có người Phật tử đến: Nãy giờ con thấy Thầy sao mà
đi, xuống xin sao lại mấy cái người mà quá giang đò, cho gì không cho Thầy hết,
giờ Thầy muốn đi đâu? Thì bây giờ cái người đó sẽ mua vé cho con đi. Nhưng mà
con chờ đợi không được con mới bỏ tiền để đi nhanh chứ gì? Người tu sĩ không có
cái thời gian mà nhanh chóng gì hết, bây giờ ngồi đây mà nghỉ tại cái bến xe
này mấy bữa cũng được, không cần. Như vậy là mới là cái người tu, đó cái hạnh
đó. Cái hạnh, giới luật của người ta chỗ đó con.
Phật tử
1: Cái đó cũng
hay lắm Thầy, … rốt ráo về tiền bạc không có là mình vậy đó. Mà nếu mà mình có
một xíu đó mà mình, nhiều khi mình gian dối là mình bị cái pháp giả dối.
Trưởng
lão: Phạm giới.
Phật tử
1: Phạm giới,
kinh nghiệm thì con thấy.
Trưởng
lão: Đức Phật
nói: “Thà chết chứ không phạm giới”.
Phật tử
1: Không phạm
cái giới thứ mười. Vừa rồi thì như con đã trình bày với Thầy rồi, Phật tử họ
cho cái số đất đó thì con… Phật tử họ có cúng dường thì phạm vào cái giới cấm
thủ.
(24:36) Trưởng
lão: Bây giờ nó xỏ mũi con, nó dẫn con đó, bây giờ bắt đầu nó xỏ mũi
danh lợi rồi đó, Phật tử cúng dường tui có đất tui cho nên thầy thì… Con bị xỏ
rồi, không chạy đâu khỏi, rồi bắt đầu đi cất năm, mười cái thất lên rồi vài ba
người ở tu rồi bắt đầu nó là như Thầy nói, không thua gì quý thầy đâu, Thầy nói
quý thầy bây giờ đã, chùa dữ tợn lắm. Bởi vậy Thầy nói…
Phật tử
1: Thưa Thầy,
cái chuyện của con làm, thì con không phải nói là con làm để mà phục vụ … hiện
giờ cái ước nguyện của con là con sẽ … về đây thì nó nghe Thầy một cái, trong
cái quan niệm … càng ngày không có, thì Thầy nói xem, xin Thầy chỉ dạy cho
chúng con.
Trưởng
lão: Thôi giờ về
dẹp hết đi. Dẹp hết không nhận của ai hết, tôi giờ tôi lo cứu tôi, chứ tôi nhận
nữa chắc chắn là không biết đời kiếp nào, nhiều đời tôi chưa chắc hết giải
thoát, mấy người dẫn tôi đi vào cái chỗ sinh tử luân hồi không à. Dẹp hết!
Đi tìm một
cái hang, trước khi mà vào hang nắm cho vững pháp rồi, do đó vào hang tu nhất định
là nếu chứng đạo thì rời khỏi hang, mà không chứng đạo thì chết trong hang, có
vậy thôi chứ còn không có ra nữa. Và cái cửa hang đó thì kể như là sống ăn lá
cây chứ không có đi xuống xóm mà xin cơm ăn, rồi đây họ biết được cái họ lạy lễ
nữa thì chắc chết nữa.
Phật tử
1: … (Không
nghe rõ). Sống như vậy mà sống độc cư, không có được ra ngoài.
Trưởng
lão: Thầy nói
bây giờ có cái gì thôi xả hết đi, xả cho hết. Thôi tôi sợ quá! Bây giờ tôi chưa
có làm chủ sự sống chết tôi được mà. Mà bây giờ cứ đeo thêm ba cái này chắc chắn
không đời nào, thôi bỏ hết đi. Theo Thầy thiết nghĩ Thầy khuyên vậy thôi, còn bỏ
được hay không là do con thôi. Đó là cái của con chứ không phải của Thầy nữa.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét