410- SỰ CHUẨN BỊ CỦA THẦY TRƯỚC KHI ẨN BÓNG
(26:45) Phật
tử 1: Con tu thì con, giờ con tu ráng chịu thôi, con nói tu trúng
thành Phật, tu trật thành ma, về đây thì tu trúng mà không tu lại đi tu theo ba
cái kia. Cho nên từ đó đến giờ con đếm 80% là ma hết rồi, chưa được 20% nghĩa
là có 10%, 3% thôi. Cho nên giờ mà khi đi kiếm sự một vị chân tu khó lắm, khó nữa.
Vì vậy mà lâu lâu con cũng định về Thầy, rồi con xin Thầy, nếu các con vào đây,
cái duyên các con mà không được ở lâu với Thầy, tức chỉ năm, hai năm hay năm, bảy
tháng hay là cũng được có tháng lên tu với Thầy rồi. Nhưng mà cái duyên của con
chưa được … thì các con có đi ra phía ngoài nữa, thì một năm á, thì Thầy sẽ …
cho các con về đây an cư kiết hạ, để mà trắc nghiệm lại và giáo dục lại để coi
Thầy lại để còn Thầy dạy học, như còn mà Thầy để thả lỏng thì các con chắc trở
về Đại thừa rồi, mà đi theo ác pháp thế này thì lại… Sau khi Thầy bỏ thân Thầy,
Ô Thầy dòm đi, tụi con lúc đó là … giờ đi đâu thành ba ông này, tội cho các
con lắm Thầy.
Trưởng
lão: Nói chung
là mấy con phải tự khắc phục mình, ráng mà tu tập, nhất là khi mà về đây, thì
khi mà Thầy ẩn cư rồi, thì mấy con đừng có gặp Thầy nữa, bởi vì Thầy ẩn cư rồi,
thì lúc bấy giờ đó thì mấy con nên xin những cái sách vở của Thầy, để nghiên cứu
đọc lại những cái điều mà mình chưa hiểu biết, thì trong khi mà Thầy ẩn cư là
những sách vở của Thầy đã in đầy đủ hết rồi, còn bây giờ nó chưa được đủ, cho
nên Thầy cố gắng Thầy viết cho đủ.
Cũng như
ngày xưa đức Phật đã thuyết giảng xong rồi, thì đức Phật thấy nó thừa, nó không
còn nói đi nói lại nữa, nên đức Phật nhập Niết Bàn. Còn Thầy chỉ tuyên bố ẩn cư
thôi, chứ Thầy không nói nhập Niết Bàn, ẩn cư là tức là ở cái chỗ mà không có ai
biết mình, ẩn bóng đó. Thầy nói nhập Niết Bàn thì mấy con xúc động, mà nói ẩn
cư thì mấy con không xúc động vì mấy con nghĩ rằng Thầy còn, các con biết
không? Khéo dùng cái danh từ. Chứ còn nếu mà Thầy nói thôi, Thầy thấy hết duyên
rồi Thầy nhập Niết Bàn, tức là Thầy chết đó thì mấy con thấy mình chới với nó
không còn, nhưng mà Thầy nói ẩn cư tức là Thầy ở ẩn đâu đó, thì tức là mấy con
cũng biết là Thầy còn chứ chưa có chết, phải không? Nhưng mà không thể gặp được
Thầy nữa, đó mấy con hiểu chưa?
Cho nên lúc
này là lúc Thầy lo cho nó đầy đủ những cái Chánh Pháp của Phật, rồi cách thức
tu tập như thế nào sai đúng, mình triển khai cái tri kiến giải thoát của mình
cái nào trước, cái nào sau để giúp cho mấy con hiểu biết. Sau khi nó đầy đủ những
kinh sách này rồi, coi như là Thầy thuyết giảng xong hết rồi, cũng như đức Phật
đã làm hết bổn phận rồi mà, thì lúc bấy giờ đức Phật ra đi. Chớ con thấy không?
Thầy lớn hơn đức Phật một, hai tuổi rồi, 82 tuổi rồi, còn đức Phật 80 tuổi chết
mà, còn Thầy 82 tuổi rồi còn gì, hơn Phật nhiều rồi đó.
Phật tử
1: Đời mạt pháp
như Thầy mới sống cho được lâu … hồi đó Phật ra đời là, lúc đó là đang còn
chánh pháp nhiều, giờ mạt pháp nhiều quá rồi, cái pháp nó muộn quá rồi, tà ma
ngoại đạo nhiều quá mà Thầy lên, trong thời gian này Thầy bỏ sớm thì các con bơ
vơ chỉ muốn trở về Đại thừa lại.
(30:26) Trưởng
lão: Thì đức Phật nhập diệt rồi Đại thừa nó phát triển con, thấy sao
bao nhiêu người theo hết Đại thừa, tới chừng mà Thầy dựng lại cái Chánh Pháp của
Phật, bắt đầu giới luật, thì do đó nó 2553 năm chứ đâu phải ít, tới năm này là
53 năm rồi, con thấy không? Nó đâu phải dễ. Hai ngàn năm trăm, trời! Mấy chục
năm ghê gớm, lâu quá rồi chứ đâu ít. Thầy mà nhập tịch rồi mà không có người nhập
chứng đó, thì nó cũng bắt đầu cái thời gian cũng từ mấy ngàn năm sau mới có người
chứ không phải dễ, tìm Chánh Pháp không phải dễ.
Phật tử
1: Thời cơ
chánh pháp này mà không có tăng trưởng lên thì sẽ là nó chìm lại, nếu Thầy mà
nhập diệt rồi, nhập Niết Bàn.
Trưởng
lão: Nhưng mà
Thầy cũng… Cái tâm từ của Thầy cũng rất thương yêu chúng sanh, Thầy không nỡ để
chúng sanh không biết đường, cho nên Thầy đào tạo cho có người thừa kế Thầy, Thầy
ra đi rồi là cái người thừa kế đó họ sẽ thay Thầy làm công việc, cho nên trước
khi mà Thầy ẩn bóng, trước khi mà Thầy nhập vào Niết Bàn đó thì Thầy sẽ tuyên bố
cái vị thầy đó, cái vị sư đó tên gì, là cái người đã tu làm chủ được sống, chết
như Thầy, mà quý Phật tử, quý sư thầy hãy nghe theo cái người đó hướng dẫn, Thầy
chỉ tuyên bố vậy đủ rồi, thì mấy con sẽ mất Thầy, khi mà Thầy tuyên bố có người
thay Thầy là mấy con biết rằng mấy con sẽ mất Thầy.
Phật tử
1: Sao mất Thầy
được? Khi mà hình bóng của Thầy đang còn đó vậy. Thầy bỏ cái thân này thôi, chứ
hình bóng của Thầy vẫn còn, mà luôn luôn Thầy, hình bóng của Thầy vẫn còn, hình
bóng của Thầy vẫn còn trong khi tâm của con còn hình bóng của Thầy.
Trưởng
lão: Đúng rồi,
họ tạc cái tượng của Thầy đó, ghê quá! Giống như cái tượng mấy ông, như ông Phật,
đâu cũng đầy hết.
Thôi bây giờ
mấy con đến thăm Thầy mấy con có hỏi gì không mấy con? Bởi vì con đường tu tập
đó thì mấy con là cư sĩ, mấy con nên đọc những cái sách đạo đức nhân bản - nhân
quả mấy con, sống không làm khổ mình khổ người, để mình biết sống ở trong gia
đình của mình, cho nó biết đem lại sự an vui, nó không chướng ngại pháp con.
Con có gì
trình Thầy không con?

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét