375- ĐỘC CƯ GIAI ĐOẠN ĐẦU
(30:32) Bảy
tháng, cái tâm đó bảy tháng, cứ mình sống một mình an vui đi. Trời đất ơi! Mới
có một tháng mấy con chạy ra đây nói chuyện rồi, Thầy còn đâu mà tin mấy con được.
Cho nên Thầy thử mấy con đó, đưa mấy cô qua bên đây là ba tháng sống coi có độc
cư được không? Sự thật ra chưa chắc đã được đâu, ngồi đây mà nhìn thất người ta
độc cư cái gì? Độc cư là không nhìn ai hết. Độc cư có nghĩa là phòng hộ mắt,
tai, mũi, miệng, thân, ý có phải không? Mà bây giờ ngồi đây ngó người ta thì
tâm phóng dật rồi làm sao mà, ngồi đây nó buồn quá trời, tôi ngó trên trời tôi
thấy mưa như vậy, thấy cây này ánh nắng đồ đẹp quá! Như vậy là phóng dật rồi chứ
còn cái gì gọi là độc cư. Độc cư mà đi chơi với cây, với cỏ như vậy mà độc cư
cái gì. Các con có biết các con đi chơi không? Có phải không?
Bây giờ đó
mình nhìn lại trên cái thân của mình như thế nào? Hoàn toàn là mình xem xét thấy
cái tâm mình không giận, không hờn, im lặng. Nó nghĩ từng niệm nó nghĩ ra nhưng
mà nó không có tác động đến sự buồn phiền. Mình cứ nhìn trên thân của mình ai
nói nhìn ngoài cây cỏ đi chơi ở ngoải. Mấy con hay đi dạo xóm làng lắm, ngồi
trong thất mà cứ nhìn ở ngoài không. Có người quá sợ mấy con, quá sợ mới giăng
màn, giăng cửa, rồi đóng hết giăng lại, sợ nó nhìn ra ngoài, đây là cái cách
tránh né. Mở trống ra hết đừng có đóng cửa, đừng có giăng màn. Ở đây không phải
công chúa mấy con, sợ người ta nhìn mặt mình. Cho nên mở trống ra hết để coi
con mắt mình thấy cây cỏ nó có chạy ra ngoài đó chơi không? Mấy con hiểu không?
Để mình kiểm tra nó chứ. Chứ mấy con đóng mấy con tránh khỏi nó không? Chưa chắc.
Ở đây chứ, khỏi cần đi, con mắt nó không thấy, nó sẽ sai cái người khác làm
công việc đó. Cái ý của mấy con ngồi đây chứ nó đi qua khỏi vách này, nó đi ra
ngoài kia nó tư duy ngoài đó. Nó không thấy chứ nó suy nghĩ được mấy con, cho
nên nó đi chơi tùm lum. Cái thằng này nó, bởi vậy Thầy nói con mắt nó đui, nó
không thấy gì, nó thấy đen thui mà cái ý nó đi làm việc tùm lum, nó nghĩ cái
này cái kia đủ thứ hết, chứ đâu phải nó ngồi chịu nó tối thui thế đâu.
(32:25) Cho
nên trong cái sự tu tập của mấy con, thì mấy con chỉ ngồi xem coi cái tâm của
mình nó còn tham, sân, si hay không? Nó còn ác pháp hay không? Cái điều đó là
điều quan trọng, có vậy thôi. Hàng ngày thấy nó không tham, sân, si gì hết;
hàng ngày không thấy nó nhớ nhà, nhớ cửa gì hết; hàng ngày thấy nó không nghĩ tới
đói khát gì hết đó là được. Mà nó cứ nghĩ, bây giờ chưa tới giờ, mới có 9 giờ
mà nó nghĩ bây giờ đi khất thực thì cái này không được. Thành ra trong khi tu tập
mấy con phải kiểm tra từng tâm niệm của mình, đó là cách thức xem xét lại từng
tâm niệm của mình để làm chủ nó. Thì khi mà mấy con làm chủ được cái đời sống từng
tâm niệm của mấy con là mấy con đã có thành tựu, thành tựu sự tu tập của mấy
con trong cái giai đoạn đầu.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét