318- LỜI NHẮC NHỞ CƯ SĨ
(04:11) Còn
cư sĩ các con đến đây, không phải đến đây để mà chơi. Đến đây cũng đã quyết tâm
tu tập, thì phải quyết tâm tu tập! Thì quyết tâm tu tập không phải các con đến
đây đăng ký trong một ngày, hai ngày, ba ngày hay hoặc là trong 1 tháng, 2
tháng, 3 tháng. Sắp xếp gia đình cho ổn đàng hoàng đến đây là quyết định tu giải
thoát, giống như người tu sĩ. Thì cư sĩ ở đây, phải nói rằng, người cư sĩ ở đây
phải tìm sự giải thoát chớ không phải đến đây để nghiên cứu, chớ không phải đến
đây để mà đọc kinh sách.
Vả lại, thí
dụ mấy con cũng như các tôn giáo khác, mà đến đây để học tu của Tu viện Chơn
Như. Chớ không phải đến đây đem giáo pháp, người ta mượn cơ sở này, cơm ăn áo mặc
mà tu các pháp của mấy con. Cũng như bây giờ mấy con về hệ phái, tu sĩ mấy con
đem Mật tông, bùa chú mấy con luyện thì không được. Ở đây người ta tu để làm chủ
sự sống chết chớ không phải luyện Mật tông để có thông phép tắc để mà lừa gạt
người. Mấy con ở đây mà ra mấy con đọc thần chú, mấy con trị bệnh thì người ta
nói: “Ờ! Chùa tu Chơn Như bây giờ cũng trị bệnh bằng thần chú đây”. Đó
là làm ảnh hưởng xấu tới Tu viện. Tu viện không có làm cái chuyện sai đó đâu.
Cũng như mấy
con ở đây, mấy con đem cái giáo pháp của tôn giáo khác mấy con dạy, mấy con ở
đây tu tập niệm Phật để cầu vãng sanh. Ở đây đâu có dạy mấy con niệm Phật cầu
vãng sanh. Cho nên mấy con bỏ, nếu mà còn cầu vãng sanh mấy con đến các cái
chùa người ta dạy mấy con niệm Phật cầu vãng sanh. Đến cái nơi mà người ta dạy
mấy con niệm thần chú thì mấy con đến đó tu, ở đâu phải ra đó, chớ không thể mà
lộn xộn.
Cũng như mấy
con là những tôn giáo khác thí dụ như: Thiên chúa, Cao đài đến đây mấy con tìm
cái sự làm chủ Sanh - Già - Bệnh - Chết chớ không phải tìm cái sự cầu khẩn, cái
sự van xin của mấy con cầu Chúa, cầu Phật, chư Thánh, chư Thần gia hộ. Thì cái
điều này thì mình phải ở trong tôn giáo của mình chớ không được ở đây làm cái
công việc của Tu viện, lấy cái Tu viện mà làm cái cơ sở để cho mình luyện tập
những cái pháp như vậy, là tự mình cũng thấy xấu hổ. Tại sao mình có cái điều
gian xảo như vậy? Mượn cái cơ sở của người ta, mượn cơm ăn của người ta mà luyện
pháp của mình, đó thì mình gian xảo chớ sao? Mình đâu có thật, đâu có tốt!
(06:42) Mình
tu cái gì phải là thành thật, chớ không được dối trá. Thầy nói như vậy, mấy con
thấy là trong cái sự tu tập, nếu mà mấy con không đọc kinh sách Thầy thì mấy
con làm gì mấy con biết mà về đây. Đã mấy con đọc kinh sách Thầy tức là mấy con
đã nghiên cứu và khi mà những sách gì thiếu thì ở đây người ta sẽ cung cấp cho
mấy con đủ. Mấy con sẽ nghiên cứu đầy đủ hết rồi. Bây giờ khi mà đầy đủ biết
các pháp rồi thì chỉ còn có tu. Thì bỏ xuống hết không cần nghiên cứu nữa,
không cần nghiên cứu nữa! Mà bây giờ mấy con đến đây để xin phép bây giờ chúng
con được đọc ở trên mạng hoặc được một cuốn sách, tập sách nào đó. Bây giờ con
muốn đến đây để mà xin những cuốn sách này về để nơi trụ xứ con để đọc, để
nghiên cứu sau khi được con sẽ xin đến tu. Thì ở cái Tu viện này là nơi tu chớ
không phải là còn cái cơ sở để nghiên cứu, không phải đâu! Ở đây là tu!
Bởi vì năm
tháng trôi qua không phải ở đây là học giả, không phải đào tạo mấy con học giả.
Học giả là phải có cái trường học đào tạo mấy con đỗ mấy ông Cử nhân, ông Tiến
sĩ thì cái nơi đó là trường học. Còn cái nơi đây là dạy mấy con là phải đi vào
cái sự làm chủ Sanh - Già - Bệnh - Chết. Nơi tu chớ không phải nơi đào tạo Tiến
sĩ hay Cử nhân, không có đào tạo điều đó. Cho nên mấy con tham cứu thì nên xin
kinh sách về nhà mình hay hoặc về cơ sở của mình, mình tham cứu.
Cho nên ở
đây mà Thầy thấy mấy con ngồi mà viết là mấy con đã phá độc cư, tức là người
này đã phá độc cư được thì người khác bắt chước, cho nên không được! Cái đó là
mấy con làm sai! Mấy con tự phỉ báng Tu viện. Mình làm sai tức là người ta nhìn
vào Thầy nói độc cư không viết, không viết thư, không viết từ. Ngồi bất động để
giữ tâm mình bất động để thanh thản, an lạc, vô sự. Mà tại sao bây giờ mình ngồi
để phân tâm, mình tư duy suy nghĩ, mình viết cái này, cái khác? Thì như vậy tự
mình mâu thuẫn lại cái đường lối của Tu viện là mình đã phỉ báng nó rồi, các
con đã thấy cái điều sai của mấy con chưa?
(09:03) Thậm
chí như mấy con viết thư của Thầy, viết thư gửi cho Thầy, Thầy không có chấp nhận
nữa, huống hồ là mấy con viết nhật ký, mấy con đến đây tu để giải thoát chớ đây
phải đến đây để viết nhật ký. Cái đó là cái sai của mấy con hết! Mục đích của mấy
con đây là làm chủ bốn sự đau khổ Sanh - Già - Bệnh - Chết, chứ không phải tìm
đến đây để ghi lại những cái kỷ niệm của cuộc đời của mấy con làm gì? Cho nên sống
sai, Thầy thấy sai quá sai. Mình làm người thật thì phải làm việc thật, chớ đâu
phải là người giả?
Mục đích của
Tu viện rõ ràng cụ thể, chớ không thể nào khác. Mấy con quyết tâm, đến đây để
làm chủ Sanh - Già - Bệnh - Chết. Mà khi xuất gia rồi, có nhiều người xin Thầy
xuất gia rồi đưa giấy tờ đàng hoàng để chứng nhận cho xuất gia. Cạo tóc rồi, đi
đầu này đi đầu kia, đi tùm lum, vậy đệ tử của Thầy là những cái người đệ tử như
vậy sao? Xuất gia để tu chớ đâu phải xuất gia để đi chơi. Đi chơi thôi mấy con
cứ đừng xuất gia, để cư sĩ mấy con muốn đi dọc - đi ngang, đi Đông - đi Tây. Đi
sao mấy con đi cũng được, ngoài đời có ai mà nói đâu.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét