287- THỜI GIAN TU TĂNG DẦN THEO SỨC
(10:30) Phật
tử: Dạ, vâng ạ. Con bạch Thầy! Ôi, hôm nay thật may mắn cho con, hạnh phúc
cho con! Con vào con được gặp Thầy ngày thế này, con cứ ao ước bao nhiêu thời
gian. Mà con cứ nghĩ bảo đi vào trong đó, bây giờ càng toàn những tu cao mà sức
mình yếu thế này, nhỡ phạm nội quy với lại ăn ngủ thế này.
Dạ con bạch
Thầy! Bây giờ con thành thói quen là con chín giờ con đã đi nghỉ, đến là ba giờ,
nhiều khi con hai giờ, hơn hai giờ hoặc một rưỡi, thì con cũng cứ đến giờ tu
con mới lại nghĩ đến tu, còn con cứ nằm nghỉ ngơi ạ. Giờ thành thói quen như vậy.
Trưởng
lão: Không có, bây
giờ con thói quen con cũng không lo đâu. Vô đây, tại vì, cái mười giờ đi ngủ được
thì người ta sắp xếp cái thời gian cho cái người mười giờ, còn con bây giờ chín
giờ đi ngủ thì người ta sắp xếp cho thời khóa theo chín giờ đi ngủ. Phải không?
Mà hai giờ dậy chưa được, người ta sắp xếp cho ba giờ dậy.
Chứ đâu mà
ai để bắt mấy con mà dữ vậy, bây giờ nó chưa có tập tỉnh giác, nó chưa có phá
được những hôn trầm thùy miên được, ai cho đâu mà tập dữ vậy cho chết. Người ta
sắp cái thời khóa cho vừa đúng sức mình, để cho mình trong thời gian đó mình tu
chuyên có một pháp nào đó, người ta dạy cho mình để mình dập phá nó.
Chừng đó
mình thấy cái sức mà tỉnh táo, cái sức mà hôn trầm thùy miên nó hết rồi, thì bắt
đầu người ta tăng dần lên. Người ta sẽ tu ngày đêm người ta không cần ngủ nữa
chứ ở đó. Người ta tu từ từ theo cái đặc tướng, theo cái sức của mình. Còn bây
giờ con muốn theo thời khóa của mấy người kia, mình tu vậy, mình tu mình ức chế,
mình chết đó. Đâu có được.
Phật tử: Dạ vâng ạ, Thầy cho phép con.
(12:12) Trưởng
lão: Mình phải lập thành cái thời khóa của mình. Rồi mình tu được rồi mình
sẽ bằng thời khóa của người ta. Rồi mình tu hơn nữa, thì mình hơn cái thời khóa
của người ta, có gì đâu. Lần lượt tu riết làm chủ được sự sống chết.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét