273- SỐNG VÀ TU HÀNH TRONG PHÁP LUẬT CỦA NHÀ NƯỚC
(01:44:21) Thứ
nhất là mình đến một địa phương nào đó thì phải giấy tờ đàng hoàng, bảo đảm
chính quyền không có động mình nữa, đó là bước thứ nhất. Khi mà không động được
rồi thì bắt đầu mình mới lo vấn đề tu tập.
Bởi vì một số
lượng người từ xứ này, xứ kia, từ tỉnh này, tỉnh kia đến đây, ở đây thì Nhà nước
người ta phải lo. Người ta sợ chứ, không biết là mình làm cái gì? Mặc dù là người
ta rất hiểu Thầy chứ cỡ mà người ta không hiểu Thầy người ta dám cho mấy con ở
đây không? Chắc người ta không dám. Cho nên người ta phải hiểu Thầy, người ta
biết sách dạy đạo đức của Thầy rõ ràng, Thầy đem lại cái tốt cho xã hội cho nên
vì vậy mà người ta thấy không ngại, người ta giúp đỡ mình.
Thật sự ra
chính quyền ở đây họ giúp đỡ mình rất nhiều. Những cái nhà mà cất như thế này,
họ cho mình cất đâu phải dễ. Đất này Thầy mua rồi, Thầy làm giấy phép
Thầy xin, họ cho phép đàng hoàng Thầy mới cất chứ đâu phải là Thầy muốn cất là
cất đại đâu mấy con! Cất có giấy phép đàng hoàng, cho nên đâu có ai bắt tội Thầy
được đâu. Rồi bây giờ mình đi vào hoạt động thì tất cả mọi người về đây tu
tập, Phật tử đến đây thăm viếng… Điều đó hoàn toàn là nó phải có thôi, nhưng
mà Nhà nước thấy mình đúng cho nên người ta không cấm mình một điều gì, người
ta giúp đỡ mình, âm thầm người ta giúp đỡ để cho mình đem lại nền đạo đức cho
dân tộc.
Bởi vì sách
vở của Thầy từ “Đạo Đức Làm Người” các con thấy hai tập phải
không, rồi giáo trình dạy về đức hạnh đều là có những điều kiện mà tất cả những
người mà người ta giữ gìn an ninh đều là người ta đọc qua sách của Thầy hết, nó
đâu đó rõ ràng mà. Sách của Thầy xin phép đàng hoàng chứ không phải là
muốn viết ra, muốn dạy mấy con là dạy đâu, phải xin phép đàng hoàng, có giấy
phép đàng hoàng Thầy mới phổ biến.
(01:46:00) Cho
nên mấy con yên tâm lo mà tu tập, làm như vậy, trước khi mấy con về đây
tu tập là Thầy đã có sự bảo vệ cho mấy con hẳn hòi đàng hoàng để cho mấy con
yên ổn tu tập. Về đây mấy con lo sống cho yên ổn, hộ khẩu hay hoặc là
giấy tờ tạm vắng, tạm trú, lý lịch xong xuôi rồi bây giờ không còn lo nữa, coi
như mình là người địa phương. Bởi vì pháp luật của Nhà nước, một người công dân
Việt Nam bất cứ ở trên đất nước chỗ nào cũng có quyền ở, thì pháp luật cho phép
đàng hoàng chứ đâu phải là không cho, mình đi đúng pháp luật chứ đâu phải
không.
Nghĩa là mọi
người công dân đều có quyền ở bất cứ nơi đâu trên đất nước, mình đến đó mình chỉ
cần trình: "Tôi là cái người địa phương đó tôi đến đây, có lý lịch
đàng hoàng chứ không phải là kẻ trộm cướp". Như vậy rõ ràng, bởi
vì nếu lý lịch con xấu thì ở địa phương con có dám chứng không? Đâu có dám chứng,
phải không? Chứng đàng hoàng đưa lên. "Lý lịch của tôi tại địa
phương là người tốt, chính quyền chứng nhận đàng hoàng". Cho nên mấy
con yên tâm tu tập yên ổn, không còn lo nữa. Chỉ còn có tu mà thôi, tu để làm
chủ sanh, già, bệnh, chết. Cho nên trong tâm mấy con không còn bị chướng ngại một
cái gì, do đó lần lượt Thầy sẽ chỉ dạy cách thức để tu tập, để không phí uổng một
đời người.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét