257- KHI TU TẬP HƠI THỞ NÊN THƯA HỎI NGƯỜI CÓ KINH NGHIỆM
(31:10) Cho
nên khi mà vào tu, mấy con phải đi vào những cái cơ bản nhất của Định Niệm Hơi
Thở. Phải được rèn luyện và khi tu tập thì mấy con cần phải được gần
gũi một vị Thầy chứ hơi thở không phải là chuyện dễ, nó là thân hành nội. Cho
nên nếu mà lơ mơ thì mấy con sẽ bị làm rối loạn hô hấp của mấy con, nên mấy
con phải được gần một vị thiện hữu tri thức, người ta đã từng trải qua trong
hơi thở rồi.
Bây giờ trước
khi mấy con muốn tu tập hơi thở thì mấy con tập. Mấy con ngồi mấy con thở, người
ta theo dõi, người ta xác định: "Ờ, được. Con sẽ tập trong một
ngày đêm với hơi thở này trong thời khóa, sáng hôm sau mấy con phải trình bày lại
hơi thở của mấy con tu tập như thế nào", người ta theo dõi để mà
người ta kiểm tra lại từng chút hơi thở của mấy con. Cho nên Thầy nói dạy chung
chung thì dễ chứ mà dạy thật sự để đi vào chứng đạo nó không phải dễ! Người ta
dạy có một Thầy, một trò, mấy con.
Vì vậy mà những
vị Thầy người ta dạy chứng đạo đó, người ta ở trên núi cao, trong rừng rậm… Mấy
con tha thiết mấy con đi cầu đạo, mấy con vô trong những khu rừng rậm, trong đó
ít có ai lắm. Mấy con vô gặp một vị Thầy tu chứng đạo, thì người ta bảo như thế
nào mấy con biết không? "Mấy con dám ở trên cái hòn đá này nhảy xuống
núi được không?" Mấy con dám nhảy xuống thì người ta sẽ độ mấy
con tu.
Sự thật nghe
nói vậy thì mấy con cứ nhảy liền xuống đừng sợ chết, ông Thầy ông không có bỏ mấy
con chết đâu mà sợ! Nhưng mà người ta thử thách cái gan dạ của mấy con có
không, các con hiểu chưa? Cho nên mấy con đọc chuyện, nghe cũng như là chuyện
huyền thoại chơi vậy, sự thật không phải, là các Thầy người ta thử thách thật
đó mấy con. Còn đây Thầy dạy chung chung cho mấy con nghe thôi, nhưng sự thật
mà đi vào chỗ tu tập, nó không phải là tự mấy con ở nhà tu tới nơi tới chốn được.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét