199- SẮP XẾP GIA ĐÌNH ĐÚNG CÁCH
(01:05:36) Tu
sinh: Làm sao cho ra đây đúng 7 tháng mới là được thưa Thầy?
Trưởng
lão: Thầy dạy
cho nghe. Mấy con, lần đầu tiên mấy con cứ, mấy con sắp xếp gia đình được, một
tuần là mấy con về, một tuần mấy con tập một tuần thôi, bởi vì mình tập làm
quen mà. Rồi được nửa tháng, mấy con tập hai tuần chứ gì, thì mấy con tập hai
tuần. Và được một tháng mấy con về một tháng. Sau đó mấy con tập quen dần dần rồi,
mấy con thấy thích rồi, bây giờ thích tu rồi, thấy được rồi. Thì bắt đầu bây giờ
mấy con sắp xếp gia đình: “Bây giờ đó, mấy con ở nhà mấy con lo. Mẹ sẽ đến Tu
Viện, mẹ sẽ ở 7 tháng, mẹ tu cho được. Mấy con ở nhà lo lắng đi. Mẹ thấy mẹ tu
tập từ một tuần lễ, rồi nửa tháng, một tháng, mẹ thấy nó tốt rồi, nó được rồi.
Thì mấy con lo lắng chuyện nhà hết để cho mẹ rảnh rang cho mẹ tu tập.” Thì lúc
bấy giờ con dặn các con hết rồi, bắt đầu con lên đây, ở trên đây 7 tháng là mấy
con sẽ tu xong. Có như vậy thôi.
Vậy thì cái
thời gian tập một tuần lễ rồi lên hai tuần rồi một tháng hoặc là hai tháng, thì
cái thời gian đó nó có thể kéo dài hoặc một năm, hai năm để lần lần con của con
nó quen dần đi. Chứ nếu mà con ở gần bên các con rồi, bây giờ đùng một cái con
đi ba bốn tháng là nó chịu không nổi đó, con hiểu không? Mình tập từ từ vậy đó
cũng là một cái phương pháp, cách thức làm cho con cái của mình nó lần lượt nó
vững ở trên cái tâm của nó khi mà vắng mẹ. Con hiểu không? Nó là hay đó con. Chứ
đừng có vội con xin vào đây liền là chắc Thầy không cho đâu. Bây giờ xin vào 7
tháng như các tu sĩ thì được, chứ như mấy con thì không được. Bởi vì các tu sĩ
là người ta bỏ hết rồi, người ta là tu sĩ rồi, người ta còn chỉ có tu thôi. Còn
mấy con là còn gia đình thì phải sắp xếp như vậy là đúng cách mấy con.
(01:07:21) Tu
sinh: Con thỉnh thoảng có thời gian con tu tập được năm, bảy bữa rồi.
Có một hôm con thở nó mệt, mệt có bửa con tu có một hơi thở dài, thở 1-2-3, bước
ngắn rồi con thở một hơi thở dài … ổn định … giờ nó có làm sao không?
Trưởng
lão: Cái đó nó
cũng không sao con. Bởi vì thời gian con tập thì con nương vào hơi thở nó hơi
nhiều, cho nên nó bị dư là nó bị thiếu khí oxy. Trong khoảng thời gian tu, bởi
vì mình nương vào hơi thở mình tu, nó không bình thường lắm. Cho nên con tập
làm sao mà con thở hơi thở bình thường mà nó không bị trường hợp đó thì con đi
vào nó dễ. Còn có trường hợp đó thì con phải thở một, hai hơi thở để lấy lại …
bình thường, thì đó là nó đang bị rối loạn hệ hô hấp, tức là nó đang sai cái
hơi thở của con một chút chứ không sao, chứ nó sai nhiều là nó bị mệt đó con.
Thành ra con
tập dần, con cứ tập dần rồi từ từ để cho nó thích nghi với cái hơi thở bình thường
của con. Sau này nó hết rồi, con mới vô theo hơi thở đó mà đi vào thì tốt. Nó
còn vậy tức là nó còn chướng ở trên hơi thở. Do đó, sau đó lần lượt con thấy
con không còn bị như vậy nữa là nó đã quen rồi, là nó đã đi sâu vào rồi.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét