89- THƯA HỎI Y ÁO
(41:09) Tu
sinh: Nam mô Bổn sư Thích Ca Mâu Ni Phật. Kính bạch Thầy, Thầy có dạy
con là tu chỉ có ba y một bát thôi, thì con cũng vâng theo lời Thầy, ba y con
cũng có vậy thôi, con buông hết rồi. Vậy con xin lỗi Thầy, con cứ nghĩ là tất cả
đồ con buông hết vậy chỉ còn có ba bộ đồ thôi. Cho nên mục đích con lên đây để
con trình với Thầy, Thầy hoan hỷ cho con đổi y có được không?
Trưởng
lão: Được chứ,
không có gì đâu con. Cái y của con, cái y móc này đó, thì ở bên Đại Thừa là y
thượng ở ngoài đó, còn cái áo tràng của con là cái y trung. Nhưng mà sự thật ra
là một người là có hai bộ đồ ngắn, một áo tràng dài và cái y là đủ. Còn bây giờ
mà qua người Khất sĩ họ cũng có hai bộ đồ ngắn, rồi y thượng của họ chỉ có một
cái thôi. Đó là ba y một bát. Ba y một bát để khi mình tắm giặt, thì mình thay
bộ đồ mới. Chừng nào rách, hai bộ đồ ngắn của mình nó rách đó, thì mình sẽ xin
một bộ đồ khác. Còn nó còn thì thôi, nhất định là không nhiều. Chỉ hai bộ đồ ngắn
với một cái áo tràng, với một cái y thượng. Mà đổi cái y vấn đó, con có biết vấn
nó không? Y móc thì dễ lắm, chứ y vấn thì nó phải học.
(42:24) Tu
sinh: Bạch Thầy thì hôm trước con có trình với Thầy rồi, là mục đích của
con là vì con trước đây tu theo Hòa thượng Thanh Từ đó Thầy, nếu mà Ngài có tịch
thì Thầy cho con về để đảnh lễ nha Thầy. Con thấy lúc này con tu thì chắc con
không đi, chắc Thầy không cho con đi đâu, nhưng con cũng không muốn đi để làm
cái gì. Mà sau này nếu con có duyên sự đi đâu thì con xin Thầy hoan hỷ cho con
bận đồ này con đi. Tại vì chánh pháp của Phật mà Thầy đã (dựng), khi mà hưng thịnh
thì con không mặc đồ này, con mặc đồ kia con đi chứ con không mặc đồ chiền này.
Nhưng trong lúc như thế này thì Thầy hoan hỷ cho con có được không bạch Thầy?
Trưởng
lão: Nếu con
bây giờ mặc đồ này thì cứ lo tu đi. Con đi ra, đi vô hoặc này kia thì cái đồ
này tiện. Còn khi mà đồ Khất sĩ đó, đồ Khất sĩ cũng tiện lắm đó mấy con. Nó chỉ
có cái áo, bên nữ nó có cái áo tràng dài với cái bộ đồ ngắn mặc ở trong người,
rồi nó choàng cái y lên, chứ nó cũng không có cái gì mà mới mẻ. Cho nên khi đó
đừng có choàng y thượng vô thì mặc áo tràng dài màu vàng đó, họ đi đường thì
cũng được như thường chứ không có gì khó khăn. Nó gọn hơn là y thượng. Cho nên
được chứ không phải không. Nhưng mà con hiện giờ con lo tu đi, đừng có lo ba
cái y áo này.
Tu sinh: Dạ, con nghĩ là ví dụ mà mỗi
lúc mà Thầy về đây để cho chúng con gặp Thầy, thì tiếp sư cô hết con
bận cái áo tràng con sợ thất lễ với Thầy.
Trưởng
lão: Bây giờ
thì con có cái áo tràng dài vàng không?
Tu sinh: Dạ, con có cái áo tràng như thế
này thôi.
Trưởng
lão: Không được,
cái áo tràng vàng chứ còn cái này thì đâu có được. Mà vấn y thượng vô, nó lòi
ra, coi sao cho được con. Vì vậy nó phải có cái bộ đồ ngắn màu vàng. Để cho
mình có toàn bộ, con phải sắm hai bộ đồ ngắn màu vàng và một cái áo tràng màu
vàng, nó không có rộng tay lắm, nó nhỏ nhỏ chứ không có rộng tay như áo con.
Con sẽ có cái y thượng thì coi như con là Khất sĩ rồi, có bao nhiêu đó là đủ.
Còn đồ này đó có ai theo Đại Thừa thì cúng dường cho người ta đi.
Tu sinh: Con cúng hết rồi Thầy. Con chỉ
ba y thôi.
Trưởng lão: Khi nào mà Hòa thượng mà có tịch
đó thì cứ mặc Khất sĩ về, nói bây giờ tôi thuộc về Khất sĩ rồi mà.
Tu sinh: Hòa thượng có rầy con không ạ?
Trưởng
lão: Không Hòa
thượng không rầy đâu, còn mừng nữa. Trời nó theo Khất sĩ, nó giữ được hạnh ba y
một bát còn hơn Đại Thừa rồi chứ. Hòa thượng còn mừng nữa chứ đâu phải đệ tử
Hòa thượng không có Khất sĩ ở trong đó đâu, có.
Tu sinh: Dạ, có Lạc Hạnh là Khất sĩ, bạch
Thầy.
Trưởng
lão: Bởi vậy hồi
mà Thầy lên Tu viện Thầy tu đó, sau khi mà ba tháng hạ với Hòa thượng rồi. Thầy
đi ra hai ông Khất sĩ dẫn Thầy đi chứ ai.
Tu sinh: Dạ, mô Phật, bạch Thầy, đồ này
bây giờ con sắm ở đâu và sắm làm sao vậy Thầy?
Trưởng
lão: Bây giờ
coi như thành phố nó bán đồ vàng thiếu gì. Đồ đạc rất nhiều, mua nó không có gì
khó. Còn không thì sự thật ra theo Thầy thấy cô Út ở bên đó cô mua nhiều lắm.
Cô để cho tu sĩ, người nào muốn mặc, cô cho.
Tu sinh: Con không dám về bên đó đâu Thầy.
Trưởng
lão: Đâu có gì
mà sợ, không có đâu con, không có gì mà sợ. Thầy nói tự nhiên có gì đâu. Nói ở
bên đây nắng quá, cô Út cho tôi qua bên đây tôi tu cho nó mát một chút. Thì cô
Út cho liền, có gì mà sợ.
Tu sinh: Dạ không.
Trưởng
lão: Mà con muốn
mặc đồ Khất sĩ thì hãy sắm đồ Khất sĩ mặc, không có gì đâu. Rồi những người nào
mà biết thì Thầy sẽ nói với người đó để người ta biết, người ta hướng dẫn cho
con mặc. Chứ còn người nam thì nó dễ, người nam thì Thầy chỉ đến, Thầy hướng dẫn
cho cách thức vấn, rồi đắp của cái y thượng như thế nào. Vắt, vấn, đắp của y
thượng, nó có cái ba cách của nó thì Thầy sẽ dạy được. Còn con, Thầy giao cho mấy
cô đó dạy về ăn mặc.
(46:47) Phật
tử: Dạ, con xin phép để con sám hối với Thầy, tất cả từ những ác nghiệp
từ vô lượng kiếp từ khi mà con biết được chánh pháp con biết được nhân quả. Con
mới biết quay về với đạo Phật để xin Thầy chứng minh cho tật xấu của con.
Trưởng
lão: Thầy chứng
minh cho con, ráng mà buông xả tu tập nha con.
Phật tử: Dạ, thưa Thầy, khi mà đọc các
kinh sách của Thầy đó, thì con có tác ý là: “Đời này là đời chót, con
không có muốn tái sanh nữa”. Thì con bắt đầu là con tập ngăn ác, diệt ác.
Nhưng mà cái thô đó thì nó còn rất là nhiều chuyện, mà nói tới thực tế. Dạ, thì
con cứ tiếp tục làm như vậy có được không vậy Thầy?
Trưởng
lão: Đúng rồi
con, cứ tiếp tục, tiếp tục ngăn ác, diệt ác, sanh thiện, tăng trưởng thiện thì
mình sống trong cái trạng thái thiện, nghe không? Cho nên cố gắng tiếp tục, rồi
ước nguyện cho con một đời nay để thực hiện được sự giải thoát, để chấm dứt
không còn tái sanh luân hồi nữa, không còn cái đời sau nữa. Con cứ nỗ lực tu tập,
tìm mọi cách xả bỏ hết để mà thực hiện cho được con, thực hiện cho được, thì
trong đời nay con sẽ làm được. Nó không phải khó đâu. Con quyết tâm, nghe lời
Thầy đúng, con xả hết, bỏ hết, không có cần để những cái gì trói buộc mình hết.
Lúc bây giờ đó thì với tư duy, suy nghĩ, tri kiến giải thoát của mình, nó giúp
cho mình thấy cái tâm mình thanh thản. Lúc bấy giờ đó, nếu có đủ duyên thì con
về đây con sẽ tu tập, Thầy sẽ cho một cái thất, Thầy sẽ dạy dùng cái pháp Như
Lý Tác Ý để mà giữ tâm của mình. Bắt đầu giữ cái ý thức của mình được rồi thì
Thầy sẽ bảo mấy con giữ tai, giữ mắt của mình, sáu căn của mình. Bắt đầu giữ được
thì nó vào bất động, thì nó không lâu, nó đơn giản chứ đâu phải khó mấy con.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét