65- 2- CẦN PHẢI THÔNG HIỂU VỀ NHÂN QUẢ
(03:28) Như
vậy trong người cư sĩ còn trong hoàn cảnh của người gia đình có tu được hay
không? Được! Nghĩa là có phương pháp cho người cư sĩ tu trong gia đình. Phương
pháp thứ nhất là các cư sĩ hãy học và hiểu biết về nhân quả, hễ nhân nào thì quả
nấy.
Ví dụ như
cây xoài thì phải ra trái xoài, là cây ớt thì cho ra trái ớt, không thể cây này
cho trái kia được. Cho nên hành động chúng ta làm điều ác thì chúng ta phải thọ
lãnh quả khổ đau, mà chúng ta làm điều thiện thì chúng ta được hưởng phước báo.
Đó là luật nhân quả. Luật nhân quả không ai làm điều ác mà trốn khỏi những quả
khổ của nó. Ví dụ chúng ta cầm dao giết con vật làm thực phẩm để sống, thì
chúng ta cũng phải trả quả khổ.
Cho nên thường
những điều mà chúng ta làm chúng ta vô tình, chúng ta thấy rằng không có khổ
nhưng sự thật nằm trong đó chúng ta thấy có rất nhiều cái khổ. Ví dụ như một
người cắt cổ gà, chúng ta tưởng rằng không có quả khổ. Nhưng sự thật một cơn
đau yết hầu, một cơn đau cổ cũng là cái hành động nhân quả mà chúng ta phải trả
chứ không phải tự dưng người đó muốn đau yết hầu là đau, mà do hành động chúng
ta làm đau khổ nơi cổ họng của một người nào đó, của một con vật nào đó.
(05:19) Cũng
như không phải vô tình mà xe đụng chúng ta gãy chân, gãy tay, mà chúng ta chính
chúng ta có những hành động bẻ chân, bẻ tay của loài động vật khác. Như những
người bắt ếch họ sẽ bẻ chân ếch, cho nên những nhân quả đó làm sao tránh khỏi họ
tai nạn giao thông để gây cho họ trở thành những người gãy chân, gãy tay, tàn tật.
Đó là hành động
trong hiện tại, nhân quả trong hiện tại mà cũng trong quá khứ. Do hành động ác
mà còn tích tập cho đến hôm nay chúng ta phải thọ lấy những quả khổ. Một người
sinh ra tàn tật tự nhiên chân tay co rút như thế này hoặc như thế khác, cũng
như những người bị chất độc màu da cam thì cũng do nhân quả.
Tại sao
chúng ta không sanh ra ở Trảng Bàng - Tây Ninh thì đâu có chất độc màu da cam
mà lại sanh ở cái vùng có chất độc màu da cam để rồi cha mẹ ở đó sinh chúng ta
ra bị tàn tật như vậy. Đó là đều hợp do nhân quả chiêu cảm, tương ưng để chúng
ta tái sanh. Đây do một Thầy nói chúng ta phải hiểu nhân quả.
Cho nên
chúng ta biết hành động của nhân quả là phải thiện ác thì chúng ta tương ưng mà
nó đi tái sanh. Bởi vì trong thân của chúng ta đức Phật xác định có thân Ngũ Uẩn,
chứ không có linh hồn. Nếu có linh hồn thì con người chỉ sanh ra một người, mà
do nhân quả tương ưng cho nên mỗi hành động chúng ta vô tình không khéo chúng
ta lại sanh ra một loài vật hoặc làm một con người.
Nó sanh
trùng trùng điệp điệp, nhưng sự sanh diệt đó nó có nuôi sống được hay là không
là do nhân quả ác nghiệp của nó. Cho nên con người sanh hiện giờ rất đông nhưng
nếu mà hoàn toàn thiện để được sanh ra con người thì đất này không có chỗ cho
con người ở. Do có ác cho nên từ khi đó con người vừa tựa hình là có thể bị bỏ
rồi, bị chết ở trong bào thai rồi. Đó là nhân quả ác.
(07:28) Cho
nên hôm nay Thầy nhắc đến nhân quả để quý phật tử biết rằng nhân quả không từ bỏ
một người nào. Vì vậy mà đức Phật dạy chúng ta có năm điều nhân bản, có năm điều
kiện để chúng ta trở thành người tiếp tục. Đức Phật nói: “Được thân người
là khó, khó như con rùa mù tìm bọng cây giữa biển.’’
Nhưng chúng
ta được thân người chúng ta coi rẻ nó lắm, chúng ta thường đem thân người vào sự
đau khổ. Mỗi lần có điều gì thì chúng ta giận hờn, phiền não. Chúng ta hay khởi
sự ham muốn điều này, ham muốn điều kia để tích tập những điều mà chúng ta mong
muốn, như muốn có nhà lầu, xe hơi, muốn có sự ăn sang, mặc đẹp, đó là chúng ta
tự làm khổ mình.
Nếu mọi người
ai cũng có muốn điều đó hết nhưng tại sao người được mà người lại không được?
Đó là nhân quả chứ không phải ai muốn cũng được. Ai cũng muốn làm giàu, không
ai muốn làm nghèo nhưng tại sao lại có người nghèo trong xã hội của chúng ta?
Điều đó chúng ta phải thấy đó là nhân quả.
Một người sống
rất nghèo mà luôn biết thương người, biết bố thí người, dù có một bát cơm mà thấy
người khác đói vẫn chia sẻ nửa bát cơm cho người khác, người đó sẽ giàu, tại vì
hành động đó là hành động giàu. Còn hành động bỏn xẻn, một người giàu có mà
không dám bỏ một đồng xu cho một người nghèo, cho một người ăn mày, thì người
đó kiếp này có duyên là do một tiền kiếp cho nên may mắn trong sanh ra trong
gia đình giàu có.
Do cái tâm
ích kỷ đó từ cái giàu có đó nó sẽ đi đến cái nghèo. Ví dụ đang giàu sang mà trận
hỏa hoạn thiêu rụi cũng trở thành nghèo, một cơn bão lụt, nó làm sập đổ và trôi
xuống sông biển thì cả gia tài sản nghiệp thì cũng trở thành người nghèo. Bởi
vì nghèo sang thì do nhân quả, chúng ta phải sống thiện, sống đúng nhân quả thiện
thì của cải chúng ta không giữ nó vẫn bảo vệ cho chúng ta tốt đẹp, đây là nói về
cuộc sống nhân quả.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét