64- 1- MỤC ĐÍCH CỦA ĐẠO PHẬT LÀ LÀM CHỦ BỐN SỰ ĐAU KHỔ
(00:00) Các
con ngồi xuống hết. Hôm nay có cái duyên quý Phật tử về thăm thầy thăm tu viện.
Thầy thì cũng rất bận cũng có những cái đoàn phật tử ở Hà Nội, họ đến cái khu
sau để gặp thầy. Vậy cho nên Thầy nghe cô Út báo quý phật tử đến thăm Thầy, làm
Thầy sắp xếp để gặp quý Phật tử và có vài lời hướng dẫn cho quý phật tử biết
cách tu tập như thế nào mà để mình làm chủ sự sống chết.
Khi con người
có thân là có bốn sự đau khổ: sanh, già, bệnh, chết. Mục đích của đạo Phật ra đời
là nhằm giải quyết vào bốn sự đau khổ bằng những cái phương pháp, chứ không phải
bằng tha lực, cầu khẩn một chư Phật nào cứu khổ được bốn cái sự đau khổ này.
Cho nên chúng ta đến với đạo Phật mà cầu cho mình được bình an, mạnh giỏi thì
không thể được. Đó là đi sai con đường của đạo Phật.
Đạo Phật là
đạo tự giác, tự nguyện, tự mình độ mình không thể người khác cứu giúp mình được.
Đức Phật nói, ngày xưa tôi còn sống đức Phật nói: “Các con tự thắp đuốc
lên mà đi, ta chỉ là người hướng đạo mà thôi’’. Cho nên đức Phật chỉ
hướng dẫn chúng ta tu tập chứ không thể đi thay cho chúng ta được con đường đó.
Khi đức Phật
đi tu ngài cũng khắc khoải trong nỗi khổ của kiếp người, không riêng ngài mà cả
mọi người đều có bốn sự đau khổ: sanh, già, bệnh, chết. Cho nên Ngài bỏ cung
vàng địa ngọc, bỏ vợ con ngài đi tu để nhắm vào cái mục đích làm sao làm chủ bốn
sự đau khổ này. Cuối cùng Ngài đã làm chủ được và Ngài đã truyền dạy cho chúng
ta những phương pháp rất đơn giản, không có khó khăn.
Như bây giờ
quý phật tử là những người đang có gia đình, đang có hoàn cảnh phải lo lắng cơm
ăn áo mặc cho những người thân trong gia đình của mình, không thể bỏ đi tu như
quý thầy được, phải làm hết bổn phận đạo đức của một con người, không thể bỏ
gia đình để cho vợ con hoặc chồng con mình lo lắng mọi việc nuôi con, dạy con lớn
khôn thì không thể được. Vì con cần phải có cha mẹ thì quý phật tử không thể bỏ
nó mà đi tu được.
Như mấy cháu
bé thơ đang ngồi sau lưng quý phật tử, chúng ta nỡ lòng nào bỏ chúng được.
Chúng ta phải nuôi chúng lớn khôn, chúng là những đứa trẻ đang nhờ nương tự vào
sự giúp đỡ của cha mẹ rất nhiều. Cho nên chúng ta ham tu thì chúng ta phải làm
hết bổn phận đạo đức của mình đối với mình.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét