58- CHẤP THỦ - TÙY TRÍ - PHÁP TRÍ
(01:29:06) Tu
sinh: Con kính xin Thầy cho con hỏi thêm một cái điểm nữa là: cái mà
trong cái bức thư của Thầy đó, con có đọc qua về vấn đề mà Thầy giải thích cái
đoạn diệt các chấp thủ đó thưa Thầy! Và không còn chấp tự ngã nữa, thì tất
nhiên cái chấp thủ này á, là cái mà mình thủ lại. Còn cái mà pháp trí đó là cái
mà mình biết, phân biệt để xả ra. Như vậy không biết có đúng không?
Trưởng
lão: Cái Pháp
trí là cái hiểu biết của mình rồi, mà cái Tùy trí là cái xả. Tùy trí đó, cái
trí mà biết tùy thuận là cái gì mình dùng được, cái gì là mình không dùng được
mình xả ra. Cho nên Tùy trí nó đem lại sự bình an cho mình, còn cái Pháp trí là
cái hiểu, cái trí hiểu biết gọi là pháp, mình hiểu toàn bộ các pháp, cho nên gọi
là pháp trí. Cái bức thư Thầy có nói rõ mà, Tùy trí với Pháp trí đó con.
Tu sinh: Còn cái đoạn diệt các chấp thủ.
Trưởng
lão: Cái Tùy
trí nó sẽ là nó phá vỡ đi cái chấp thủ, đoạn diệt cái dục của mình hết đó. Cái
chấp thủ cái Tùy trí sẽ phá hết, nó không còn chấp thủ.
Tu sinh: Rồi cái chấp tự ngã là sao thưa
Thầy?
Trưởng
lão: Ờ! Cái chấp
tự ngã nghĩa là mình chấp có cái ngã của mình đó, cái tự ngã của mình, nó cũng
phá luôn cái tùy trí nó phá. Bởi vì cái Pháp trí nó hiểu cái ngã này, đó là nó
không có cái ngã, nó là vô thường, không có gì là ta, là của ta, là bản ngã của
ta mà, con hiểu không? Cái đó là cái Pháp trí. Cái Pháp trí nó nói ra đó, nó
nói ra: “Các pháp đều vô thường, không có pháp nào là ta, là của ta. Cho nên
thân tâm này cũng không phải là ta, là của ta nữa”, cho nên nó không dính cái
chấp ngã rồi.
Bây giờ cái
Pháp trí nó hiểu rồi, bây giờ Tùy trí đó coi nó có chấp không. Nó chấp là: “Trời
ơi! Đi như thế này chắc chết mình đó”, đó là chấp ngã. "Ăn kiểu như thế
này làm sao sống nổi”, cái đó là chấp ngã, con hiểu không? Cho nên Tùy trí ngay
đó nó quạt liền tức khắc, quạt liền: "Mày ra!” đó tức là Tùy trí đó con,
cho nên vì vậy nó không chấp ngã, chứ còn Pháp trí nó hiểu thôi, nhưng mà cái
Tùy trí nó quan trọng lắm, nó tùy trí. Cho nên con thấy Thầy đưa cái Pháp trí rồi
Thầy đưa cái Tùy trí, nó xả ra hết.
Tu sinh: Mà những cái phương pháp này là
những phương pháp mà chúng con phải sống hằng ngày, chứ đâu phải khi chứng đạo.
Trưởng
lão: Bởi vậy!
Thầy nói cái pháp này là pháp sống chứ đâu phải! Bởi vì ông Phật ổng sống hằng
ngày, ổng ở trên cái Pháp trí với cái Tùy trí đó mà ổng để lại cho mình những
cái bài pháp quá tuyệt vời mà ở trong kinh Tương Ưng mới có con, nó tương ưng với
cái sự giải thoát mà, lấy cuộc sống hằng ngày của mọi người rồi nó tương ưng với
sự giải thoát. Cho nên nó phải có pháp trí, tùy trí. Toàn bộ cái đó ở trong
kinh Tương Ưng ra đó con, kinh Tương Ưng đó. Một cái câu nó ngắn gọn như thế
này mà câu ngắn gọn trong đó mà nếu không giải thích ra, đọc lướt qua không hiểu
con, không hiểu ở chỗ đức Phật dạy. Cho nên Thầy nói: Trời ơi! Pháp Phật nó tuyệt
vời như thế này, mà không đem ra dạy cho người không thì làm sao người ta biết
cách thức sống. Cho nên phải dùng Pháp trí rồi dùng Tùy trí như thế nào để được
giải thoát hoàn toàn, để tâm bất động, thanh thản mà.
Tu sinh: Nó quá ngắn gọn, nó có mấy chữ.
Trưởng
lão: Có mấy chữ
vậy chứ nó hay lắm đó con.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét