501- CẦU ĐƯỢC ƯỚC THẤY BỞI VÌ DO ĐÂU?
Phật tử 5: Thầy cho con hỏi một câu. Thật sự
thì lần đầu tiên con gặp Thầy, con nghe được cái thuyết Vô Hình của Thầy. Đó là
nghe cái tên sách, rồi sau đó nghe Thầy giảng giải một chút xíu về cái vấn đề,
hiểu về không có linh hồn không nên cúng kiếng. Thì con thấy nó rất là có lý,
nhưng mà tại vì trong cái thời gian con sống ở trên cuộc đời này tới bây giờ,
con có trải quá mỗi thứ một chút chút trong một số đạo, có những cái gọi là cầu
được ước thấy giúp cho người ta đạt được tâm nguyện. Đó là có những ông thầy
cúng chẳng hạn, rồi những ông thầy Năm Ông (môn phái Năm Ông), bên Lỗ Ban, bên
phong thuỷ, bên bùa ngải mọi thứ có nghĩa là sẽ giúp cho một cái ai đó, cầu điều
gì đó và đạt những điều đó. Thì đạt được hay không thì con thấy có một số đạt
không được còn một số có đạt được, cho nên người ta mới theo. Cũng như là người
ta bước vô chùa, người ta thắp nén nhang, người ta cầu cúng người ta cầu tài cầu
lộc, cầu sức khỏe cầu bình an. Mỗi người cầu theo kiểu của mình. Thì cái thế giới
vô hình đó nếu không tồn tại để trợ giúp cho người ta đạt được cái điều người
ta muốn, thì làm sao mà người ta…
(01:47:24) Trưởng
lão: Người ta đạt được cái kết quả mà vô hình.
Phật tử 5: Dạ, cái đó con thấy thôi, con thấy
thắc mắc con đến hỏi Thầy để dung hòa nó.
Trưởng
lão: Để thấy cho nó
rõ đó, để cho hiểu cặn kẽ. Bây giờ sự thật ra tại sao có người đến cầu lại có kết
quả mà có người cầu không kết quả? Đó mình thấy phải cho thấy có hai cái số người,
cũng cái người đó cũng cầu khẩn chư Phật mà sao chư Phật không gia hộ, mà lại
có người lại gia hộ. Sự thật chư Phật không gia hộ, không có cái thế giới siêu
hình đâu. Mà chính cái nhân quả do cái tinh thần, do cái tư tưởng tin vào cái đấng
đó mà cái phước báu của cái người đó tới rồi, cho nên họ đến đó họ cầu khẩn thì
họ thấy họ được cái kết quả. Con hiểu không? Nhưng mà cái phước báu do họ làm
cái điều thiện. Lòng họ thì họ không có biết do chính họ tạo họ hưởng cái này,
cho nên họ chỉ còn biết dựa lưng vào thần thánh để cầu khẩn, thì họ đến cầu sau
này họ thấy kết quả họ cứ tin thôi.
Cho nên cách
thức tin đó là không suy xét. Nếu quả chăng cái người đó làm điều ác để cầu khẩn
thì chắc chắn không có ông Phật nào mà gia hộ cho cái người này được, phải là
cái người làm thiện, con hiểu không? Bây giờ Thầy làm thiện Thầy không cầu khẩn
ai hết, mà cái hành động thiện của Thầy nó phải mang đến kết quả tốt cho Thầy
chứ, làm sao đem đến kết cái quả xấu? Cho nên cái hành động mà cầu thì đó là
chúng ta vì cái sự yếu đuối của chúng ta không mạnh mẽ, chứ không phải có chư
Phật mà gia hộ chúng ta được. Bởi vì Thầy làm thiện, Thầy phải được hưởng cái
phước báu à. Mà Thầy làm ác Thầy phải thọ lấy cái khổ.
Cho nên có
người làm ác mà đến đây cầu thì lại thấy không kết quả. Cái này nó rõ ràng quá
mà, tại sao mà ông Phật lại gia hộ cho cái người này mà không gia hộ cho người
này? Tại vì cái người này làm ác, cho nên gia hộ, bởi vì nó không có người gia
hộ. Cho nên anh làm ác thì anh phải chịu khổ, vì vậy anh có cầu Phật không có
anh thấy kết quả, không kết quả được cái phước báu của anh cầu. Anh cầu cho gia
đình anh mạnh giỏi, bình yên đi, không bệnh tật để rồi gia đình anh cũng vẫn bệnh
tật không có thoát khổ. Còn cái anh này anh đến cầu gia đình anh bệnh tật nó giảm
xuống từ từ, không ngờ là cái chuyện anh làm thiện cho nên bây giờ do cái chuyện
thiện nó chuyển cái quả ác. Thuộc về nhân quả rồi, con hiểu chỗ đó chưa? Cho
nên vì vậy mà con thấy có hai người đến cầu Phật, một người cầu thì kết quả, một
người cầu không kết quả.
(01:50:02) Thì
rõ ràng là do cái nhân quả thiện của anh này, anh làm thiện cho nên bây giờ anh
đến cầu là cái hình thức của anh thôi, cỡ anh không cầu thì anh cũng được phước
này thôi, hiểu không? Còn bây giờ anh làm ác, thì anh đến anh cầu cái anh có hưởng
được phước gì đâu, anh cũng phải chịu thọ lấy cái quả khổ. Cho nên Phật sao
không gia hộ anh? Thì như vậy rõ ràng ông Phật không có cái gì hết trong này,
mà chỉ có cái thiện cái ác của con người làm mà chịu lấy mà thôi. Đó, cái suy
luận của mình thấy rất rõ. Cho nên không có cái linh hồn.
Phật tử 5: Nhưng mà ngoài cái bên Phật đó thì
mình có lấy cái bên Phật đó qua bên phong thuỷ, qua bên những bùa ngải khác
không?
Trưởng lão: À có. Bây giờ để nói vấn đề phong
thủy. Phong thủy thì nó cũng dựa vào về cái quy luật của nhân quả mà nó viết ra
phong thủy. Bây giờ nó coi có nhiều người nó đến nó coi, bây giờ anh phải xây
cái cửa hướng này hướng này, anh sẽ làm ăn khá. Mà cái người này không làm ăn
khá, phải không? Nhưng mà cái người này bảo sửa sang cái cửa này lại cái anh
này làm ăn khá, tiền bạc vô ào ào, “Trời ơi! Ông phong thuỷ này giỏi
thiệt chứ, ông coi đúng”. Sự thật ra nó cũng dựa vào nhân quả nó viết ra để
nó làm ra cái nghề nó sống chứ đâu phải là cái chuyện gì. Cho nên ông phong thuỷ
bao đời mà ông lại coi không con đâu, con phải bỏ tiền ra, con hiểu không? Cho
nên phong thuỷ nó cũng dựa vào nhân quả, mà cái nhân quả rõ ràng để thấy được
cái sách phong thủy. Cho nên một cái người hiểu nhân quả, người ta không cần
coi phong thuỷ. Tự nhiên cái phước báu của người ta đến thì nó buộc lòng người
ta phải xây cái cửa lại chỗ hướng đó, con hiểu không? Tức là cái phước báu của
người ta đến mà, gia đình bây giờ tôi thấy sao cái nhà mình bây giờ xây cái cửa
này ra coi nó…
Phật tử 5: Tới ngày tới giờ nó phải làm điều
đó?
Trưởng
lão: Nó phải làm điều
đó, cái nhân quả của nó mà. Nó để cửa đó là nó bít…
Phật tử 5: Cũng như ngày hôm nay con tới đây gặp
Thầy…
Trưởng
lão: Nó vậy đó con,
nó phải có cái duyên, nó phải đúng đó, vậy đó. Nó nhân quả mà, con hiểu đó.
Nhân quả nó phải đủ cái duyên, nó không đủ không tới.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét