483- SỐNG ĐÚNG NĂM GIỚI SẼ LUÔN ĐƯỢC BÌNH AN
(15:22) Thí
dụ như bây giờ mình đang ngồi đây mà nghe tin Trung Quốc xâm chiếm đất nước
mình, thì mình người dân nghe cũng xót xa lắm mấy con, nhưng mà thành thử hỏi
người làm chánh phủ họ còn xót xa hơn mình nhiều, họ còn khổ đau hơn nhiều. Cho
nên làm vua đâu có sung sướng đâu. Vì vậy mà chúng ta thấy thật sự ra chỉ có
người tu mới là giải thoát hoàn toàn. Một đất nước chúng ta, mọi người đều sống
đúng năm giới, năm giới của đức Phật, không bao giờ có một nước nào đến đây xâm
chiếm đất nước chúng ta hết. Thầy nói thẳng nói thật, bởi vì cái từ trường thiện
của cái năm giới luật không giết hại chúng sanh, thực hiện lòng thương yêu của
chúng ta, thì không một nước nào mà đến đây mà xâm chiếm đất nước chúng ta.
Thí dụ bây
giờ Thầy nói trong cái cuộc chiến tranh, có một nước nào đó muốn xâm chiếm đất
nước, nhưng mà nhân dân chúng ta là cái người không tham lam, ly tham mà, không
tham làm sao làm tay sai cho giặc. Giặc làm sao bỏ tiền mua chuộc, người ta
không còn ham danh ham lợi thì dân chúng ta tới đó… Bây giờ muốn giành đất,
tôi bỏ đất đó tôi đi chỗ khác, cứ đi hoài đi hoài tiêu thổ kháng chiến mấy con.
Cuối cùng giặc không sai người Việt của mình được thì nó phải rút về thôi, biết
gì mà nó ở đây. Chỉ có người Việt mình đi làm tay sai cho giặc, rồi nó cho mình
lên làm thủ tướng hay tổng thống này kia rồi nó tôn, nhưng mà điều kiện hoàn
toàn nó điều khiển mình, thì nó sai mình để cai trị dân mình.
Còn bây giờ
từ người nhỏ tới người lớn không nô lệ, không tham mà, ly tham mà, cho nên vì vậy
mà năm cái đạo đức của Phật giáo, cái Đức Ly Tham, nó không còn tham tiền, tham
danh, tham lợi. Bây giờ phong nó làm thủ tướng nó cũng không ham, chánh phủ nó
không ham thì cái ông giặc này ông chỉ còn nước rút đi về nước chứ ông cai trị
ai. Ông đến đây ông chiếm đất ông ở, ở hết không? Đất nước ông đất quá trời,
ông chỉ đến đây xâm chiếm để bắt nhân dân chúng ta làm nô lệ, đóng thuế cho
chúng sống. Có vậy thôi. Còn bây giờ nó không làm sao cai trị mình được thì làm
sao mà nó đến đây mà nó xâm chiếm đất nước chúng ta. Các con hiểu chưa? Cho nên
chỉ vì chúng ta không giữ gìn giới luật. Chứ giữ gìn giới luật Đức Ly Tham
chúng ta thì không bao giờ ai mua chuộc dân chúng ta được. Cho nên toàn dân Việt
Nam mà sống năm giới thì đất nước chúng ta thanh bình, không có nước nào vô xâm
chiếm đất nước. Thôi đất nước đó mà vô xâm chiếm thì không bao giờ thần dân ở
đó nó theo mình đâu, nó không làm nô lệ mình đâu, là do đó nó phải rút đi về
thôi, chứ nó không có ở trong đất nước chúng ta để nó giành núi giành đất nó
làm gì. Nó vô đây giành nó đi cày được không? Các con hiểu không? Chỉ nó bắt
dân mình cày đóng thuế nó thôi đó, chứ còn thật sự ra thì nó không có giành đất
của mình để làm gì đâu. Cũng như kể cả thành phố Hồ Chí Minh, mà giờ nó vô đó cả
thành phố Hồ Chí Minh dân mình không có làm tay sai nó, đi rút vô rừng nó sống
thì cái thành phố đó nó lại đó nó ở với ai giờ, phải không? Chỉ còn rút về.
(18:42) Đó,
Thầy nói bởi vì năm giới của Phật nó hay đến cái mức độ như vậy mấy con, không
đánh mà giặc vẫn lui. Nhưng mà chúng ta có sống đúng năm giới không? Cái giới
thứ nhất, lòng thương yêu của chúng ta chưa đủ, chúng ta còn ăn thịt chúng
sanh, còn giết hại chúng sanh. Bây giờ mấy con ra ngoài chợ coi cá bán đầy, có
phải không? Nếu không có người ta ăn mà sao bán? Thịt thì thịt heo, thịt bò để
cả thớt, không có người ăn làm sao mà nó để. Bây giờ mình không ăn, người nào
cũng không ăn hết thì do đó là Đức Hiếu Sinh của chúng ta mà. Cái giới thứ nhất
không giết hại chúng sanh, không ăn thịt chúng sanh mà, thì làm sao dân chúng
ta không bình an? Thì mấy con thấy. Chính cái chỗ mà ăn thịt chúng sanh, chính
cái chỗ giết hại chúng sanh ăn thịt tạo cái nghiệp ác, nuôi thân bằng cái ác
thì phải trả quả những cái ác. Chúng ta không tránh khỏi bệnh tật, thứ nhất. Đó
là cái nghiệp mà chúng ta phải trả vì giết hại chúng sanh ăn thịt chúng sanh,
thì phải thân bệnh.
Như Thầy ăn
ngày một bữa, các con thấy rất rõ, mà ăn rau cải, tương, dưa cho nên thân Thầy
không bệnh chứ Thầy có tập luyện gì đâu. Tại Thầy ăn từ nào tới giờ nó đã huân
cái thân Thầy như vậy, cho nên nó không đau bệnh nữa mấy con, có phải không?
Còn bây giờ mấy con thì chưa có đủ cái sức, cái thời gian chưa đủ sức của nó
thì nó còn bệnh đau, nhưng mà nói: “Sao tôi ăn chay, tôi bệnh đau?”,
bởi vì nó thèm thịt, nó đau chứ sao. Tại cái thân của mấy con nó thèm thịt nó
đau, nhưng mà thời gian mấy con khắc phục, thà chết nhất định là không phạm giới,
rồi cuối cùng thì nó sẽ vượt qua hết mấy con. Rồi nó sẽ quen đi với rau cải
tương, dưa cái cơ thể nó quen đi. Chừng mà nó quen, nó thuần thục rồi thì nó
không còn bệnh đau nữa.
Các con thấy
không? Mấy con thấy trồng cây cải, mấy con nhổ cây cải ăn là mấy con phạm tội
sát sanh, nhưng mấy con ngắt cái lá cải, từng cái lá cải, từng cái ngọn cỏ, cái
gốc cỏ chưa chết mấy con, nó còn sống. Cái cây kia mấy con cũng hái lá mấy con
ăn, cái cây đâu có chết, có phải không? Mấy con ăn bằng lá mà mấy con sống cây
không chết chút nào hết, cho nên mấy con không có tội sát sanh. Mà càng hái lá
thì cây càng sung, càng tốt tới đó. Cỏ mấy con để nó ít bữa nó khô, nó lên nhiều
quá nó khô, nhưng mấy con cắt rồi nó sẽ lên xanh đẹp lại. Rồi cắt ăn nữa, xanh
đẹp lại. Vậy mà các con thấy con bò ăn cỏ mà cỏ bao giờ hết không? Có phải mình
nhổ gốc mình ăn hết thì sao sống, nó chết hết, có phải không? Đó, cho nên vì vậy
mà trong cái sự tu tập chúng ta thấy, đừng nghĩ rằng mà ăn cỏ nó không bổ đâu.
Thầy xin nhắc lại, con bò chúng ta lấy sữa nó, nó ăn cái gì, mà nó có ăn thịt
cá không mà sao có sữa nó bổ vậy. Rõ ràng mấy con uống sữa mấy con cho nó là bổ
nhưng sự thật ra thì từ cỏ mà sanh ra, mấy con.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét