17-CÁCH ƯƠM HẠT GIỐNG GIẢI THOÁT
(22:32) Bây giờ Thầy chỉ cách thức cho
mấy con ươm hạt giống đó. Bây giờ tưới nước, bón phân, nhổ cỏ thế nào Thầy dạy
hết rồi. Bây giờ do mấy con làm cho nó trưởng thành, nó lên cái cây giải thoát,
có phải không? Mấy con thấy không? Còn bây giờ mấy con không chịu làm thì Thầy
đâu có làm giùm cho được cái này. Chỉ có mấy con làm thôi, cho nên ráng mấy
con!
Bởi vì sinh
ra làm người, chúng ta người nào cũng có bốn cái khổ này: sanh, già, bệnh, chết;
ai cũng có bốn cái khổ này. Nếu mình không tự cứu mình thì không có người nào.
Bây giờ mình nghĩ là cha mẹ là những người sinh mình ra rất thương mình, nhưng
mình đau cha mẹ mình có đau thế cho mình được không? Không! Thương mình thì chỉ
chạy mua thuốc mua thang, rước bác sĩ đến thôi; còn không đưa mình vào bệnh viện
nằm thì cha mẹ mình có thể ngồi chơi chăm sóc mình thôi, chứ không cách nào làm
sao mà thay thế bệnh của mình được. Và bây giờ mình hấp hối mình sắp chết rồi,
thì như vậy cha mình hay mẹ mình thương, nói: "Thôi để tao chết thế
mày cho, mày sống đi, chứ bây giờ mày còn nhỏ quá, tao chết được. Bây giờ tao
già rồi thôi tao chết, mai mốt chết cũng vậy thôi". Không bao giờ
chết thế mấy con được hết…
(23:42) Cho nên khi mấy con đi tu mà
cha mẹ cản thì mấy con sẽ hỏi cha mẹ: "Bây giờ nhỡ con đau, mẹ có
thương con mẹ có đau thế giùm con được không? Mục đích của con đi tu là không
phải đến đó cầu khẩn chư Phật gia hộ cho con bình an đâu, mà chính con làm chủ
cái khổ đau của bản thân con, con phải tự làm chủ nó. Bây giờ con đau thì con
phải chịu thôi, chứ mẹ biết là người mẹ rất thương con, chịu thay thế cho con tất
cả mọi khổ đau, nhưng không thể chịu thay cái bệnh cho con được, mẹ hãy vui
lòng chấp nhận cho con". Như vậy, làm sao mẹ mình cản được, có phải
không? Khi mình nói như vậy, mẹ mình: "Thôi mày đi tu đi chứ mày
nói kiểu đó tao đâu có thay thế được cho mày", đuổi mình đi liền
chứ sao.
Cho nên khi
đó, mình đến mình nỗ lực. Nó không phải lâu. Thầy nói, Thầy dạy mấy con mà tu tập
đúng 1 năm mấy con sẽ thấy làm chủ được, 1 năm thôi mấy con sẽ thấy làm chủ.
Cái tâm mà nó bất động được chừng 3 tiếng đồng hồ là mấy con thấy bệnh không có
thể bén mảng trong thân mấy con được, 3 tiếng thôi! Mà nếu 6 tiếng đồng hồ mà bất
động thì nó đã ở trong trạng thái chứng đạo rồi. Nó đủ lực Tứ Thần Túc của nó rồi,
tâm bất động thì nó phải có cái lực bất động của nó. Đó là lực Vô lậu.
Còn lực Hữu
lậu! Bây giờ tâm mình giận hờn, phiền não, ham muốn cái này, ham muốn cái kia,
đó là tâm hữu lậu, thì nó có cái lực hữu lậu mấy con. Cho nên vừa người ta nói
trái ý mình là mình tức giận liền, đó là cái lực sân của mình mấy con, cái lực
hữu lậu!

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét