449- 2- PHÁP TU HẰNG NGÀY
2.1- NGĂN ÁC - DIỆT ÁC - SANH THIỆN - TĂNG TRƯỞNG THIỆN PHÁP
(25:42) Các
con hãy về thưa hỏi Thầy kỹ lưỡng, Thầy sẽ dạy từng các con. Các con đừng làm
thinh vào thất rồi tự tu ức chế ý thức của mình, là một điều vô ích mấy con. Đừng
nghĩ rằng tu ngồi thiền không niệm khởi là tu chứng thiền định, không phải đâu
mấy con. Ý thức chúng ta còn hoàn toàn nhưng những niệm khác, những niệm thiện
thì chúng ta duy trì, nhưng những niệm ác thì chúng ta giết giảm nó, không để
tác động vào tâm chúng ta làm chúng ta phải buồn phiền, đau khổ, giận hờn. Cho
nên trong đạo Phật dạy chúng ta bốn sự siêng năng, cần mẫn đó là Ngăn
ác - Diệt ác - Sanh thiện - Tăng trưởng thiện pháp. Đó là pháp đầu tiên để
giúp cho mấy con tu tập hằng ngày, sống từng tâm niệm của mình mà niệm thiện
thì không diệt, không diệt, mà niệm ác thì giết và diệt nó đi đừng để. Diệt bằng
pháp Như Lý Tác Ý, diệt bằng tri kiến giải thoát của chúng ta, đừng để trong
tâm trí nhiều. Mà ngày ngày nếu mà chúng ta siêng năng thì chỉ trong vòng một
tháng thì chúng ta sẽ thấy tâm chúng ta, bất ngờ, mà có cao lắm thì quý vị cũng
sẽ bảy tháng thì tâm sẽ bất động hoàn toàn, bất động hoàn toàn. Hạnh phúc vô
cùng!
(27:13) Khi
tâm bất động sẽ có bốn nội lực của nó. Bởi vì bây giờ quý vị đang ở trong tâm
tham, sân, si thì có lực của tham, sân, si. Khi người ta nói vừa trái ý mình
thì sân mình bừng bốc lên, mặt mình đỏ thì đó là hiện tượng lực của sân. Còn hiện
tượng của lực không sân thì phải có chứ sao. Khi tâm chúng ta bất động thì phải
có lực bất động chứ sao. Nó có bốn lực bất động mấy con, đó là Tứ Thần Túc.
Bốn cái lực
như thần cho nên gọi là Thần Túc, bốn cái lực như thần:
Dục Như Ý
Túc, muốn cái gì thân tâm chúng ta sẽ làm theo gọi là Dục Như Ý Túc.
Định Như Ý
Túc, muốn cái gì, tâm chúng ta nhập định nào thì tâm chúng ta sẽ nhập vào định ấy
gọi là Định Như Ý Túc.
Tuệ Như Ý
Túc, muốn biết cái gì thì chúng ta sẽ biết tất cả mọi cái, quá khứ vị lai chúng
ta đều biết cả, muốn biết nhiều đời nhiều kiếp của chúng ta về quá khứ đều biết
rõ ràng tên họ, ở làng nào, nước nào, xã nào, ấp nào đều biết rất rõ. Còn bây
tâm tham - sân - si che mờ mịt mấy con hết rồi. Còn một người tâm thanh tịnh,
không còn tham - sân - si thì hoàn toàn như nước hồ trong vắt, cho nên tất cả
những gì muốn đều hiện lên trên đó. Cũng một con người mà làm được, cũng một
con người mà chúng ta không làm được là tại vì chúng ta không chịu bỏ tham,
sân, si. Còn thân tham đắm, hãy bỏ xuống đi mấy con rồi mấy con cũng sẽ được
như Phật, như Thầy. Về tương lai, chúng ta muốn biết tương lai chúng ta sẽ xảy
ra những điều gì thì chúng ta sẽ biết rất rõ không còn một cái gì không biết.
Như bây giờ chúng ta ngồi đây, một lúc nữa, mốt lát sau sắp tới chín, mười giờ,
một, hai giờ trong ngày hôm nay sẽ có tai nạn gì chúng ta đều biết rõ. Bởi vậy,
một người mà tu tập thiền định mà không biết được điều này thì không thể gọi là
thiền định. Thiền định là Tâm - Bất động - Thanh thản - An lạc - Vô sự chứ
không phải thiền định là không có, là dừng ý thức của chúng ta.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét