441-PHƯỚC HỮU LẬU
(1:27:42) Phật
tử: Dạ, con không có dám suy nghĩ nhiều. Coi như Hòa Thượng có tâm lớn, cụ
thể cái công mà nhờ bộ kinh Nikaya đó mà Thầy đã đi đúng đường thì đó cũng là một
cái tâm cũng vô cùng lớn, như vậy là phước của Hòa thượng cũng vô cùng lớn cho
nên ngài nằm đó để chờ một cái người, một cái gia đình đủ phước, đủ cái phước của
ngài, ngài mới vào, có phải đúng không vậy Thầy ?
Trưởng
lão: Đúng đó con !
Coi như là đủ phước mới vào đó con, để trả cái quả đó.
Phật tử: Vậy là phước hữu lậu như Ngài rất
là lớn, hiện nay cũng còn lớn ?
Trưởng
lão: Đúng vậy, bây
giờ cái phước hữu lậu của Ngài đó nó rất lớn, cho nên Ngài chờ để khi mà nó
tương ưng nó tái sanh để mà Ngài hưởng cái phước đó, nhưng mà trong cái phước
đó có ác.
Phật tử: Dạ
Trưởng
lão: Con vào đây
con, tới giờ ăn cơm rồi mấy con.
Phật tử
khác nói với Thầy:
[…]
Trưởng
lão: Vậy hả con, chờ
ở đâu con? Ở trong nhà đó phải không con? Thôi cũng được để lát Thầy ra gặp Thầy
có khách Thành phố, thôi Thầy sẽ ra con.
Nhớ lời Thầy
mấy con “Tâm bất động thanh thản thôi con”.
Phật tử:[thưa hỏi]
Trưởng
lão: Thầy sẽ chỉ cho
con, con về con giữ gìn năm giới, ước nguyện những cái người này họ sẽ tái
sanh, họ sẽ ở trong năm cái ngũ truyền pháp này, cái phước báo này con, còn Thầy
thì Thầy sẽ ước nguyện như vậy nhưng mà Thầy không có nằm trong cái chùm nhân
quả này, con hiểu không? Cho nên khi mà mấy con quy y, cái tờ quy y như thế này
mốt mình sẽ được làm đệ tử của Thầy đó, rồi Thầy sẽ ước nguyện. Thầy ước nguyện
hết, bởi vì đệ tử của Thầy, Thầy sẽ ước nguyện nó mới có cái duyên, còn không
có cái duyên thì ước nguyện không được. Nhưng mà trong gia đình của con, nó có
cái duyên nhân quả của con, thì con sẽ giữ gìn năm giới, con biết năm giới con
sẽ giữ liên tục cũng như con Thọ Bát Quan Trai vậy đó. Giữ gìn năm giới, con ước
nguyện, con ước nguyện cho những người chết, mà sự thật mình tái sanh mình sẽ gặp
được ngay cái giới này trong cái thiện pháp, trong cái nhà mà có giữ gìn năm giới
này. Phước báu lắm mấy con.
(1:30:33) Trưởng
lão: Thầy sẽ ước nguyện nhưng phải có cái duyên Thầy nói bây giờ như xin Thầy
cái tên của Thầy, ở đây Thầy đã quy y cho người đó là đệ tử của Thầy rồi, cho
nên khi mà gặp trường hợp bất nguyện thì sẽ ước nguyện cho người đệ tử của Thầy
tên gì tên gì đó, sẽ gặp được những cái may mắn, bởi vì Thầy đã từng chuyển giới
người Cư sĩ mà, cho nên cái từ trường đó sẽ trợ giúp cho người đệ tử của mình,
đó là cái duyên cái duyên đệ tử. Còn cái duyên người thân, cho nên bây giờ
không phải đệ tử của Thầy, thì Thầy cũng ước nguyện nhưng mà nó không có kết quả,
không trọn vẹn mấy con. Thầy nói thật, Thầy cũng chỉ ước nguyện theo mong muốn
vậy thôi.
Phật tử: Dạ, con cũng nói ý kiến đó với chỉ
Trưởng
lão: Cái này là cái
tên của con hả con?
Phật tử: Dạ
Trưởng
lão: Có cái gì sai
chỗ này không con?
Phật tử: […]
Trưởng
lão: Như vậy cái giấy
này là chứng minh cho con là đệ tử của Thầy đây, con hiểu không? Rồi con cất đi
con. Đây là cái giấy, con nói gì con?
442-PHẬT TỬ
XIN QUY Y
Phật tử: Dạ, con đến đây mà xin có pháp danh
rồi. Con thuở giờ con không có thấy cái bằng Quy Y, con xin cái bằng quy y
Trưởng
lão: Tốt hơn là con
ghi cái tên của con vô đây để mà Thầy cho cái bảng quy y có tên có tuổi, có địa
chỉ, cái giấy đó là chứng minh đó con. Cái giấy là chứng minh con là để tử của
Thầy, còn con xin cái pháp danh không đó cũng là đệ tử của Thầy nhưng mà nó
chưa có giấy tờ chứng minh. Con muốn cái biệt phái quy y thì con phải ghi tên họ
vô đây.
Phật tử: Con theo những người thân con mới đọc
kinh sách vở của Thầy, con mới tham khảo ra chứ con không hiểu tiếng Việt lắm,
thật ra con phát nguyện đến con mới cố gắng con học, để mà theo bước đường của
Thầy để sau này đủ nhân duyên con xin tu học ở đây.
Trưởng
lão: Đúng rồi con cứ
về ráng tu đi con.
(1:32:34) Phật
tử: Còn ba vợ con bị tai biến cuối năm nay nên con phải ở nhà để lo đó Thầy.
Bây giờ ổng cũng không biết gì hết, chỉ nằm tại giường rồi ăn uống gì con phải
lo hết
Trưởng
lão: Con cứ lo, lo
cho xong cái bổn phận làm con và đồng thời nếu mà ông còn tỉnh táo được, thì nhắc
nhở ông nên tác ý “tâm bất động thanh thản an lạc vô sự, cái bệnh tai
biến này sẽ đi rời khỏi thân”, cứ bền chí đuổi nó đi ra sẽ dẫn cái tâm bất
động, đừng có dao động đừng có sợ vào cái bệnh. Các con cứ lo cho ông yên ổn, bồng
cho ăn cho uống, đỡ đi vệ sinh, mấy con lo hết toàn bộ, do đó thì cho nó yên về
cái phần ông, nhắc ông khéo giữ tâm bất động, Mình thương cha mẹ thì cố gắng
cho giữ được và con cũng giữ được tâm bất động ước nguyện cho ông thôi, ước
nguyện sẽ qua con.
Phật tử: Nếu mà ba con có mất thì có hỏa
thiêu ba con hay chôn Thầy?
Trưởng
lão: Theo Thầy thiết
nghĩ đó nếu ở Thành phố thì coi như mình thiêu đi con, bởi vì dù sao đi nữa thì
khi nào mà cái người mà nó đã muội lược tham sân si thì không nên ăn thiêu. Còn
cái tâm mà nó còn tham sân si ý thì mình thiêu được.
Còn cái tâm
mà muội lược nó làm giảm đi cái tham sân si nó không còn ham muốn, thì mấy người
đó chết đừng thiêu mấy con, để họ tiếp tục trong Tưởng họ tu vào Niết bàn mấy
con. Cũng như bây giờ mấy con đã hiểu giữ tâm bất động rồi, nó làm muội lược
tham sân si, bây giờ những tâm niệm giận hờn phiền não nó bị muội lược hết rồi,
nó làm giảm đi. Nó vừa chớp lên cái mấy con dùng cái câu mấy con diệt nó xuống
nó giảm đi, thì mấy con chết mấy con đừng có chôn, để mấy con sẽ vào Niết bàn rất
dễ mấy con. Mấy con đốt nó tiêu luôn đó. Nó uổng.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét