424- Ý THỨC LỰC
Phật tử: Dạ. Thưa Thầy! Cái tác ý giả tỷ
như bây giờ con muốn cầm cái này lên thì mình tác ý mình cầm. Thì như vậy là
cái mà, yếu tố mà nó làm cho mình sanh ra cái ý mình muốn cầm cái này lên, thì
mình muốn biết nó, làm sao kiểm soát nó đúng hay là nó sai?
Trưởng
lão: Đúng á!
Bây giờ thí dụ như con muốn biết, à bây giờ cái ý con muốn cầm cái này lên. Con
bảo: “cái tay á”! Bây giờ con bảo tay mặt: “Tay mặt hãy cầm cái máy này lên”.
Thì bắt đầu cái lệnh con truyền vậy đó, cái đó là con đang tập tỉnh thức. Để
con tỉnh thức để một cái lệnh con sai nó.
Mà con hằng
ngày, con bước đi con bảo chân mặt bước, thì cái chân mặt con bước, chân trái
bước. Đó là con tập ý thức lực để điều khiển cái hành động thân của con. Nhưng
mà không ngờ ý thức lực con tập nó trở thành một cái lực. Con ra lệnh mà con để
cái chân đây, con đừng có bước đi. Con bảo: “Cái chân mặt, bước”. Nó tự động,
nó tự nó đẩy lên, nó đưa tới à. Cái lực của nó mạnh lắm, cái lực của ý thức á!
Chớ hổng phải là con bước.
Cho nên vì vậy
mà có người khi tập Pháp Thân hành niệm á! Họ ra lệnh sao nó cứ đẩy, đẩy, đẩy,
đẩy, nó đẩy cho mạnh nữa. À! Bây giờ cái ý thức lực, coi chừng mấy con bị tưởng
lực. Chừng đó phải có Thầy, không có Thầy nó đẩy mấy con bay lên luôn. Cho nên
cái lực của ý thức nó mạnh lắm con. Nó mạnh lắm! Coi vậy chớ, mình không sử dụng
nó, chứ sử dụng nó, nó mạnh lắm con.
Thôi bây giờ
thì mấy con sẽ về.
Phật tử: Cảm ơn Thầy! Hy vọng là có dịp
nào đó lên thăm Thầy lâu lâu hơn nữa, Thầy nói nhiều hơn nữa đó. Dạ! Cám ơn Thầy.
Trưởng
Lão: Được rồi,
thôi Thầy về.
HẾT BĂNG

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét