405- KHÔNG ĐI GIÁO HÓA NGƯỜI KHÁC KHI TU CHƯA XONG
(12:14) Phật
tử 1: Thì hôm nay con về đây, con đến thăm Thầy, con chúc Thầy khoẻ.
Con cảm ơn Thầy… ác pháp nó vây quanh nhiều lắm, nhưng khi nào Thầy cũng dặn
là phải Chánh Niệm Tỉnh Giác, con cũng nghe lời Thầy dạy, con nghe điều đó, mà
lòng con có một điều gì thì con cũng tác ý: “Tâm bất động, thanh thản,
an lạc, vô sự”, rồi đi quay vào tác ý.
Trưởng
lão: Nói chung
là bây giờ thật sự ra có một số các con cũng về đây học mà Thầy thấy mấy con học
một thời gian sau rồi thì chỉ cái lý thuyết thôi, chứ sự thật mấy con chưa có
cái sức mà làm chủ, nhưng mà cái tâm danh của mấy con cũng ghê lắm, ông nào
cũng đi lập chùa, Tu viện Chơn Như 2, 3 đủ thứ, các con thấy chưa?
Phật tử
1: Sai là sai ở
chỗ này.
Trưởng
lão: Trời đất
ơi! … chứ ai, nữ có mà nam có nữa chứ.
Phật tử
1: Con thì con
chưa có nghe Thầy.
Trưởng
lão: Chưa có
nhưng mà rồi đây sẽ có, chạy đâu khỏi. Nó đang lôi đó.
Phật tử
1: Thưa Thầy,
con đang về định xin Thầy đó, xin Thầy pháp hiệu đó, nhưng mà con, con thấy
trong khả năng con yếu quá là về nhờ Thầy giúp đỡ thôi, chứ tu trong vòng mấy
khóa mà mình lại ra, mình làm danh lợi. Lời Phật dạy mà một xíu danh lợi phải bỏ
đi, “Buông xuống đi, buông xuống đi”, mà sao con cứ ôm vô, con thấy
con còn vô minh quá Thầy?
Trưởng
lão: Thì cái đó
là Thầy mới nói cái thứ chuyện mà mấy con lập Tu viện hay hoặc là tiếp xúc Phật
tử để dạy đạo là cái danh của mấy con, là cầm kìm cái danh thì cái lợi nó giết
mấy con chết mất hết. Bởi vì có một số đệ tử Thầy ra bây giờ họ có những cái
chùa vĩ đại, có số Phật tử đông lắm. Con có nghe Thầy Chơn Quang không?
Phật tử
1: Dạ con biết.
Trưởng
lão: Ờ con nghe
biết rồi. Còn bao nhiêu Thầy nữa chứ đâu phải đâu, mà Thầy nói thậm chí như các
cô nữ nữa, chứ không phải riêng nam đâu, rồi cơ sở Tu viện Chơn Như 2, 3 nữa đủ
thứ hết. Chính họ gửi thơ về xin Thầy cho cái tên của Tu viện nữa chứ, họ gan dạ
đến cái mức độ như vậy, chứ đừng nói.
Phật tử
1: Cho phép con
xin Thầy, cho nên con chưa dám, vì con khả năng, thấy khả năng của con tu hành
nó còn thấy mờ mịt quá và lúc xưa nhớ Thầy, con cũng nghe Thầy nói là, Phật nói
là: “Buông xuống đi”, mà con thực hành cái nguyện vọng của con an
vui, tu nơi thanh bần. Thì Thầy nói các con buông xuống đi … tham quá nhiều
đi, … thế nên con tham nhiều cái con thấy trước mắt con là khổ.
Trưởng
lão: Mấy con
chưa biết được cái thời gian, lúc nào mà phát triển, lúc nào mà không nên phát
triển. Cho nên đụng cái là cái tâm nó sai mấy con mấy con đi làm đại. Chứ còn
những người mà tu chứng rồi, Thầy nói mấy con nhìn cái thời gian của mấy con,
cái duyên của mấy con tới chưa? Và nó ở tại đâu? Người ta biết được cái thời
gian nó trong năm nào, mà cái duyên người ta đến mà nó ở tại cái địa phương
nào, thì mấy con sẽ đúng cái thời gian đó, người ta tu chứng rồi, người ta sẽ đến
đó người ta giáo hoá cái số người đó. Còn mấy con bây giờ cứ đi giáo hoá lộn xộn
hết, chắc được? Rồi mấy con chết hết, khó lắm, phải dễ đâu.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét