38- NHÂN NÀO QUẢ NẤY
(59:30) Một
cái hành động con làm tức là cái chủng tử con làm, thì con làm sao mà mất được,
cũng như bây giờ con tham, con giận hờn thì hằng ngày cứ tham giận hoài, thì
cái đó làm sao mất được, nó là cái chủng tử của con rồi, cái hạt giống của con
rồi, thì con chết đây thì hạt giống đó nó càng theo con mà nó lên kia, nó thành
cái cây đó thôi.
Còn hôm nay,
hằng ngày con tu tập như thế này, thì cái chủng tử đó con bỏ cái kiếp này, con
chưa xong thì con lên con gặp ngay cái pháp đó liền tức khắc. Mà bây giờ không
gặp tự dưng tới đó con cũng nhớ, con nhớ như vậy.
Như thế này
mấy con thấy, một cái người hiện giờ làm thiện, mấy con không biết từ đâu mình
ham thích làm thiện, từ kiếp trước mấy con đã gieo một cái nhân đó rồi, cho nên
bây giờ mấy con thấy nghe người ta nhắc đến cái việc làm thương người, mấy con
thấy nó thích thú, nó muốn làm, đó là cái chủng tử của mấy con. Còn có người
nghe rồi họ thản nhiên, họ không có gieo. Các con hiểu điều đó không? Cho nên
cái chủng tử của mấy con đã gieo rồi không có mất cái chỗ nào hết, cái hạt giống
đó mà làm sao mất được.
Trừ ra mấy con
chưa gieo hạt giống thì nó không lên, mà đã gieo thì nó lên, con hiểu không?
Con yên tâm. Thầy hướng dẫn cho mấy con để rồi sau này khi có dịp mấy con gặp
Thầy, Thầy sẽ dạy lần lượt từng cách, từng cách thức cho mấy con, vừa sống
trong xã hội; vừa làm tốt cho xã hội; mà vừa cứu mình trong những cái ác pháp
khi nó xâm chiếm đến mình.
Thí dụ: Ác
pháp như bệnh tật đến với mấy con, mấy con có phương pháp đẩy lui, không phải để
cho nó hoành hành mình được, đó là có phương pháp mấy con, đó là một cái lợi
ích. Mấy con có phương pháp khi mà hoàn cảnh mình xảy ra, nó gây cho mình rầu
lo buồn phiền, thì ngay đó mấy con dùng cái phương pháp tâm an ổn không gì lo
cái chuyện đó. Ngay đó mấy con thấy biết là nhân quả vui vẻ chấp nhận để vượt
qua nhân quả, chứ không phải đầu hàng nhân quả. Đó, mấy con thấy không?
Cho nên Thầy
dạy mấy con là dạy trong cuộc sống của con người, chứ không phải tu là vô chùa,
rồi mặc áo, rồi ở trong thất cứ nỗ lực tụng kinh Niệm Phật hay hoặc là ngồi thiền,
không phải điều đó đâu. Cái điều mà dạy mấy con để mấy con sống trong cuộc đời
mà mấy con được bình an đó là thiền của đạo Phật, gọi là thiền xả tâm ly dục ly
ác pháp.
Phải xả cái
tâm mình làm cho tâm mình được bình an, ly dục ly ác pháp làm cho cái ác pháp;
làm cho lòng ham muốn mình được giảm xuống để cho mình không còn khổ đau, đó là
cách thức tu. Cho nên mình sống một đời thường mà mình được giải thoát, chứ
không phải là chiếc áo tu sĩ ngồi trong thất, rồi dựa gốc cây ngồi thiền lim
dim từ ngày này qua ngày khác, mấy người đó là mấy người yếm thế bỏ đời, không
phải là người tu theo đạo Phật.
Xác định để
cho mấy con thấy được Phật giáo. Nó dạy con người xông pha vào cuộc đời mà đem
cuộc đời lại tốt đẹp, giúp mình, giúp người chứ không phải làm hại cuộc đời.
Còn bây giờ chúng ta xông vào đời, thì mưu toan cách này cách kia để đem lại lợi
cho mình mặc ai nấy chết bỏ. Còn bây giờ chúng ta theo Phật giáo không phải vậy.
Bây giờ mấy
con đã hiểu rồi cố gắng tập, cái gì không hiểu sau này hỏi Thầy. Bởi vì cái nền
đạo đức của Phật giáo được triển khai, sau đó Thầy dành ra trong một tháng có bốn
cái ngày chủ nhật, bốn ngày nghỉ, buổi sáng sớm mấy con lái xe lên đây thì mấy
con sẽ vào dự học cái khóa tu của ngày chủ nhật. Nghĩa là trong ngày chủ nhật
nào, ngày nghỉ nào của mấy con đó, thì Thầy ở đây đều có mở cái khóa tu, tu tập
học đạo đức. Mấy con đến học rồi, xong rồi thì mấy con ăn cơm trưa rồi mấy con
về, rồi tuần sau tới chủ nhật mấy con đến học nữa, và cứ như vậy một năm thì mấy
con thu thập cái nền đạo đức của Phật giáo.
Tâm mấy con
nó thật sự nó sống ở trong cái nền đạo đức, nó đem lại hạnh phúc cho mình cho
người, nó đem lại sự bình an cho mình cho người thật. Thầy chỉ mong làm cái điều
đó để nó phổ biến được cái nền đạo đức của Phật giáo là điều hạnh phúc của Thầy!
Còn những
cái vấn đề khác, cho những người khác, có cái duyên khác, thì hướng dẫn họ theo
cái duyên của họ, chứ còn cách phổ biến rộng cho mọi người, ai cũng đang có cuộc
sống cần có đạo đức, đó là cách thức của Thầy sẽ làm.
Thôi bây giờ
mấy con có hỏi gì nữa không con? Con hỏi Thầy sẽ trả lời cho con.
Phật tử: Con xin hỏi hơi riêng tư một chút.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét