37- PHỔ CẬP ĐẠO ĐỨC TRONG CẢ NƯỚC
Phật tử: …
(52:12) Trưởng
lão: Con cứ ngồi, Thầy trả lời! Con thấy hiện giờ xã hội chúng ta đang đạo
đức xuống cấp, mà giờ lại có người dựng lại cái đạo đức, đem lại cái sự sống
cho con người không làm khổ mình, khổ người. Không phải trong hiện tại mà có thể
trăm năm, có thể năm – sáu trăm năm sau dân tộc của chúng ta sẽ có đạo đức.
Bởi vì các
con sẽ hiểu biết rằng, nó đã có một cái người đã đem lại cái đạo đức; đã có đại
vương của đạo đức rồi, thì sau này con cháu của chúng ta sẽ dựa vào đó, và những
người mà thừa kế, họ tiếp tục, họ dựng lại cái đạo đức này cho con người, thì
chắc là con người sẽ tốt, nhưng mà không phải tốt hiện giờ.
Còn bây giờ
con lo ngay giờ là… Người ta lo tiền bạc, người ta vô những cái ghế người ta
làm này kia, sự thật ra không quan trọng, mà quan trọng không có cái nền đạo đức
thôi, chứ mà có nền đạo đức một ngày đất nước chúng ta sẽ tốt.
Cũng như bây
giờ mấy con nghe Thầy nói đạo Đức Hiếu Sinh như thế này thế này, mấy con mới
nghe thôi. Nhưng mà cái chương trình mà để đưa vào cái đạo đức này nó phải còn
có cái thời gian. Thầy phải viết những cái sách Đạo Đức đại cương rồi đưa vào
những cái người mà chuyên môn trong Bộ Giáo Dục, họ mới soạn sách giáo khoa đạo
đức để cho từng lớp.
Thí dụ như:
Sách Đạo Đức dạy cho trẻ em ở dưới cấp Một thì nó phải có những hình ảnh minh họa,
còn cái lớp lớn thì nó không cần hình ảnh mà nó cần lý luận. Cái lớp nhỏ mà lý
luận đạo đức thì rất tội cho các em, nó hiểu gì, các con hiểu không? Nhưng nó
chỉ cần minh họa những cái hình ảnh như vậy: “Một đứa bé dắt một cụ già đi
qua đường”, nó cũng đủ hiểu rồi, làm như cái cô bé hay cậu bé này thì nó
thích hơn, nó bắt chước hơn có phải không, trẻ con mà nó học lớp Một thì nó phải
học đạo đức minh họa chứ, con thấy không?
Còn lớn như
mấy con học Đại học là phải lý luận ở trên cái hành động đạo đức. Bởi vì cái
tri kiến hiểu biết của mấy con nó thâm sâu rồi. Cái lý luận để làm cho cái sự
mà đạo đức của mấy con nó hiểu biết, nó chặt chịa hơn, thông suốt hơn…
Cho nên những
sách này người ta sẽ lần lượt người ta làm. Cái trách nhiệm Bộ Giáo Dục người
ta hiện giờ người ta chưa biết, chứ người ta cũng muốn hướng dẫn cho dân tộc
người ta có đạo đức chứ con. Chứ ai mà cái nền giáo dục…
Bây giờ người
ta giáo dục cái năm nay, người ta thấy thu lượm kết quả của học sinh nó không đạt
được, người ta phải nghiên cứu để cho học sinh nó thu thập được kết quả.
Bên cạnh đó
thì nó vô đạo đức, thì nó mua chuộc tiền bạc bằng cách này hay cách khác để nó
đi học chứ sự thật ra cái người mà người ta có tâm huyết với dân tộc, với xã hội,
đều là người ta đang lo nghĩ về vấn đề giáo dục. Nhưng mà người ta chưa biết dựa
đâu mà người ta viết.
Vì vậy mà lần
lượt Thầy soạn thảo những bộ sách này xong rồi Thầy sẽ gởi cho Bộ Giáo Dục. Các
con biết Đạo Đức Làm Người gồm 2 tập, Thầy gửi cho Bộ Công An liền tức khắc,
ông Phạm Như Đức - phó cục công an ông gửi thư đến cảm ơn Thầy liền tức khắc. “Nếu
mà cuộc đời có những người mà viết sách Đạo Đức như thế này thì chúng tôi làm
công an rất là khỏe”. Các con đọc bộ sách Đạo Đức Làm Người các con thấy Thầy
viết 2 tập.
Mà cái người
làm trong công an người ta gửi bức thư, người ta cảm ơn Thầy hẳn hòi hoàn toàn.
Đó là người ta biết chứ đâu phải là người ta không biết. Đâu phải người ta muốn
ra quyền để mà nạt nộ người khác đâu. Người ta muốn hướng dẫn cho dân chúng ta
làm tốt, mà có đạo đức là chính, đỡ cái công lao của người ta biết bao nhiêu,
các con thấy không? Đâu phải Nhà nước họ muốn uy quyền đâu, họ muốn đem cái đất
nước họ phải tốt chứ.
Cho nên Thầy
làm công việc này thì biết rằng ngày mai này những cái Bộ Giáo Dục của chúng ta
sẽ dựa vào cái đại cương của đạo đức này, họ sẽ soạn thảo cho các em, từ Tiểu Học,
trung Học cho đến Đại học, cái khả năng của những người này người ta làm được
cái vấn đề này, chứ đâu phải không được mấy con, bởi vì khả năng sư phạm của
người ta có, các con hiểu không?
(56:07) Cho
nên Thầy nói người ta đã tốt nghiệp vào những cái Đại học sư phạm là tốt nghiệp
để mà người ta soạn những cái giáo án, giáo trình để người ta dạy. Chứ đâu phải
người ta tốt nghiệp đó đi ra để người ta lấy tiền 10 triệu, 20 triệu người ta sống
đâu, cái nhiệm vụ của người ta là hướng dẫn tương lai của tổ quốc, làm tốt cho
tổ quốc người ta mới trở thành những nhà giáo chứ, cái trách nhiệm người ta sẵn
sàng trước mặt khi mà có người chấp nhận người ta trở thành một giáo viên; trở
thành một giáo sư thì bắt đầu người ta có cái trách nhiệm rồi con. Trách nhiệm
của người ta trước trẻ em, chứ không phải là trách nhiệm của người ta để lấy tiền
thôi. Không phải. Nhưng mà cái đạo đức nó làm lung lạc họ, làm lung lạc cái nền
đạo đức của giáo dục.
Bởi vì mua
chuộc. Bây giờ nếu mà trẻ em nó giàu có, đứa em đó nó có thì mua chuộc cô giáo,
mướn cô giáo đó về dạy. Cho nên nó làm lệch mất đi, nhưng mà chúng ta sẽ sửa
sang lại tốt, không để nó như vậy, cái nền giáo dục mà bị mua chuộc bằng tiền bạc
là đã xấu rồi.
Cho nên ở
đây mấy con yên tâm đã có Thầy mà, Thầy là một người Việt Nam, chứ Thầy đâu bỏ
dân tộc Việt Nam Thầy. Cho nên Thầy ra đời là một kết tinh của dân tộc của
chúng ta. Chứ không phải Thầy ra đời là tự Thầy xuất ra đâu. Cũng như:
Thí dụ: Đất
nước chúng ta bị nô lệ, thì kết tinh cho Bác Hồ là một người phải giải quyết đất
nước này, để giải phóng. Thì tất cả những cái thông minh của Bác Hồ đều là
thông minh của một kết tinh của dân tộc, chứ đâu phải riêng một mình, bao nhiêu
những người mà yêu nước đã chết nằm xuống mảnh đất này là một cái kết tinh đó
cho Bác Hồ.
Còn dân
tộc chúng ta sống đạo đức, nó phải là kết tinh cho một người dân tộc này. Dân tộc
Việt Nam có một người đạo đức để viết sách Đạo Đức. Thì bằng chứng như Thầy,
tại sao mà Thầy không đi Thiên Chúa giáo, không đi Hồi giáo mà viết sách Đạo Đức,
mà lại đứng trong góc độ của Phật giáo mà triển khai những cái lời dạy của đức
Phật để trở thành cái nền đạo đức của con người. Đó là cái kết tinh của dân tộc
mà. Các con hiểu chưa?
Thầy tượng
trưng cho một sự kết tinh, chứ không phải Thầy là một con người bình thường, Thầy
biết Thầy rất rõ mà, chứ đâu phải Thầy không biết. Cho nên cái trách nhiệm của
Thầy phải làm như thế nào? Thế nào? Cho đến cái ngày giờ mà Thầy ra đi là cái nền
đạo đức đã xong tất cả cho mấy con; đã xong cho con cháu của chúng ta sau này
đã sanh và chưa sanh, chứ không phải là những người sau này chưa sanh là không
có đâu. Sắp sửa cho những cháu con của người Việt Nam chúng ta chưa sanh nó sẽ
thọ hưởng được cái nền đạo đức.
Đó là cách
mà Thầy đang làm. Mấy con may mắn mấy con được gặp Thầy, mấy con được nghe, còn
vô lượng người chưa được nghe, cả một dân tộc Thành phố Hồ Chí Minh này có nghe
không? Đâu có nghe, mấy con nghe cũng như là trên bàn tay có mười ngón thôi,
còn trăm trăm triệu triệu chưa có nghe. Nhưng mà cái nền đạo đức này nó sẽ trăm
trăm triệu triệu cả dân tộc này sẽ được nghe.
Cái niềm tin
của Thầy, niềm tin sâu sắc mà. Bởi vì nó là cái kết tinh của đạo đức, của dân tộc,
thì nó sẽ đem lại cho dân tộc nó một nền đạo đức. Thì mấy con yên tâm, cho nên
nó hoàn toàn…
Còn những điều
mà con hỏi câu thứ hai Thầy trả lời.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét