377- NGƯỜI CƯ SĨ TU NHƯ THẾ NÀO?
(36:15) Đó,
cho nên vì vậy mà hôm nay Thầy nói chung để cho mấy con biết cái người nào mà
cũng có thể tu được hết. Bắt đầu bây giờ mấy con là những cư sĩ mấy con còn gia
duyên, mấy con còn công việc. Thì trong cái giờ mấy con làm việc, thì mấy con
cũng giữ được cái tâm đừng có để ác pháp làm cho tâm mình phiền não, đau khổ
thôi, đó cũng là mấy con tu chứ đâu có gì đâu. Rõ ràng cũng như mấy vị này ở
trong thất tu, mà từng tâm niệm khởi ra không thấy lo lắng, buồn phiền thì đó
là đúng. Còn con làm, làm tất cả mọi công việc, các con là cư sĩ làm tất cả mọi
công việc các con thấy có người này nói qua, có người kia nói lại, nhưng mình đừng
vì cái lời nói của người ta mà giận hờn, buồn phiền trong lòng của mình, thì đó
là mình cũng xả tâm chứ đâu có gì đâu. Mình thấy tất cả các pháp đều là vô thường
có gì mà giận hờn ai, ai nói mặc, không cần phải nói qua nói lại, nói đúng nói
sai, phân bua tôi phải này kia nọ.
Ai bảo gì
đó, ví dụ như mấy con còn lao động ai bảo gì thì mấy con cứ làm, mà với cái sức
của mình thôi, làm thinh không nói gì hết. Bảo giờ tôi đang làm cái gì đó, thí
dụ như bây giờ mấy con đang rửa mấy cái rổ, cái rá hoặc là cái nồi dơ bỏ ra rửa,
thì có người kêu mấy con vô đây lặt rau, mình coi như là tôi tớ hết đi ai sai
cũng được hết, nhưng mà không phải có nghĩa là kêu cái mình bỏ cái chuyện của
mình làm đây chạy vô lặt rau liền, các con hiểu điều đó. Cho nên vì vậy mình
đương rửa thì mình rửa xong xuôi, úp đâu đàng hoàng thì bây giờ vô đây mà thấy
mấy cô lặt rau chưa xong thì phụ, mà lặt rau xong rồi thì thôi tôi làm chuyện
khác, các con hiểu điều đó không? Chứ không phải nghe người ta bảo lặt rau, cái
bắt đầu mình đang rửa mấy cái rá, cái nồi chưa xong cái mình cũng chạy vô lặt
rau, thì cái này không được, mình bị sai, bảo mình thì mình nghe đó, nhưng mà
mình lo mình làm cái nhiệm vụ của mình cho xong cái đã rồi mình tiếp tục.
(38:14) Còn
bây giờ thí dụ mình đang lặt rau, mà có người bảo mấy cái nồi này chị phải đi rửa
cái này cho xong đi, thì mình cũng làm thinh không trả lời không gì hết, nghe để
đó, bây giờ lặt cho hết, bởi vì nhiệm vụ mình đang lặt rau mà đâu phải bỏ đâu.
Mình lặt xong rồi rồi bắt đầu đi ra rửa, còn ai có rửa rồi thì thôi, có vậy
thôi. Mình phải làm, mà phải cứng rắn với mình để làm chủ, để làm chủ cái tâm.
Mình đang làm cái công việc đó là mình phải tỉnh thức ở trên công việc đó, mình
biết mình đang làm chuyện đó, thì người khác không có sai mình ở trong đó, tức
là tâm làm chủ. Còn mình bị người khác sai là cái tâm mình mất làm chủ. Người
ta bảo mình lặt rau mình chạy đi lặt rau, bảo mình đi nấu cơm mình lo nấu cơm,
bảo mình thì mình không làm chủ. Mình phải làm chủ, can đảm, gan dạ thì mình
làm chủ được cái tâm của mình. Thầy muốn nói đây các con là cư sĩ nó nhiều công
việc mà mấy con cần phải làm và tu tập để được giải thoát. Lúc nào mấy con cũng
thấy được sự giải thoát ở trên tâm của mình. Mình làm chủ nó mà mình giải thoát
mấy con.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét