368- HIỂU ĐÚNG VỀ CHỨNG ĐẠO CỦA ĐẠO PHẬT
(00:01) Trưởng
lão: Hôm nay mấy con thấy đây là cái đầu tháng. Mà Thầy đã hứa mỗi tháng có
hai ngày, ngày mùng một với ngày rằm Thầy sẽ về. Tại vì, một là Thầy chỉ dạy
cách thức tu tập cho đúng, sao mấy con tu lâu quá không thấy chứng đạo gì hết?
Cho nên Thầy thấy không biết nó sơ sót cái gì, mà sao thấy mấy con không có hiểu
cách chứng đạo là chứng như thế nào? Có lẽ mấy con cứ nghĩ rằng chừng nào cái
tâm hoàn toàn nó không còn một cái niệm nào trong đó, ngồi nó bất động như gộc
cây đó là nó chứng. Thầy nghĩ chắc có lẽ mấy con nghĩ như vậy, cái đầu nó đừng
có nghĩ gì nữa hết, nó ngồi nó im lặng phăng phắc đó là chứng đạo. Mình cứ nghĩ
như vậy đó, mấy con hiểu đó là sai, không phải. Con người ta chứ có phải gộc
cây mà không nghĩ.
(00:51) Nhưng
mà nó nghĩ cái gì đúng mà nó cái gì sai đây chứ? Cái đó là cái quan trọng. Chứ
không phải ngồi như gộc cây, ngồi không nghĩ, ngồi nó im phăng phắc, ngồi nó
không có một cái gì trong đó hết, nó trống không thì nó không phải đâu mấy con.
Chúng ta không có tu cái pháp của ngoại đạo, ngồi nó trống không như cây, như đất,
như cỏ không phải vậy. Chúng ta là con người, cho nên phải biết suy nghĩ cái gì
đúng mà cái gì sai. Con người đâu có diệt ý thức. “Ý làm chủ, ý tạo
tác, ý dẫn đầu các pháp” chứ đâu có phải là diệt ý thức của chúng ta.
Trong sáu
cái thức cái ý là nó làm chủ. Cái nhóm của nó, cái nhóm của nó sáu cái thức: mắt,
tai, mũi, miệng, thân, ý thức. Sáu cái thức mà chúng ta gọi nó là tâm. Nhưng mà
cái ý luôn luôn lúc nào nó cũng khởi niệm. Mà nó khởi niệm nó dẫn chúng ta theo
cái tâm tham, sân, si thì nhất định phải ngăn và diệt. Tức là chúng ta làm chủ
tham, sân, si chứ, chúng ta làm chủ Thất Kiết Sử chứ, chứ đâu phải diệt cái ý
thức không có niệm. Mấy con cứ nghĩ rằng ngồi im phăng phắc vậy không niệm thì
nó là chứng đạo, không phải. Cho nên bây giờ cái niệm nào mà nó khởi cái niệm
ra thì mấy con phải suy xét cái niệm đó nó nằm ở trong cái Ngũ Triền Cái hay là
Thất Kiết Sử, mình diệt và ngăn nó.
(02:02) Cho
nên đó là cái giai đoạn đầu căn bản của chúng ta tu tập. Mà cái căn bản này mà
không làm được thì sao mà chúng ta ở trong tâm bất động? Các con hiểu. Bây giờ
cái tâm của mình nó còn như cái chợ mà tham, sân, si, mạn, nghi nó đủ, Thất Kiết
Sử nó còn, mà bảo nó im lặng thì chỉ còn mấy con ức chế nó mà thôi, cho nó đừng
niệm. Như vậy mấy con đã đi lạc đường, sai rồi. Cho nên chúng ta ngồi lại suy
ngẫm, ngồi suy ngẫm. Cái người tu mà, chúng ta ở không, chúng ta sống độc cư một
mình mà, chúng ta suy ngẫm cái gì mấy con? Chúng ta suy ngẫm cái gì đây? Suy
nghĩ từng cái niệm của nó coi nó khởi nghĩ cái gì? Chúng ta làm chủ nó chứ đâu
phải để cho nó làm chủ chúng ta đâu.
Bởi vậy đạo
Phật dạy chúng ta làm chủ sanh, tức là làm chủ từng cái tâm niệm của mình, các
con hiểu không? Làm chủ cuộc sống, làm chủ từng cái tâm niệm mà. Trong cuộc sống
nó khởi muốn cái gì? Nó khởi cái niệm ra nó muốn cái gì đây? Cái thiện hay cái
ác? Thì cái thiện thì chúng ta hoàn toàn để cho nó nghĩ chứ sao lại chúng ta diệt
nó? “Ngăn ác, diệt ác, sinh thiện, tăng trưởng thiện”. Còn bây giờ
cái đầu của mấy con giờ nó không niệm gì hết, hoàn toàn nó bất động, nó thanh
thản, nó im lặng phăng phắc tự nó, thì để cho tự nó, rồi hỏi Thầy coi bây giờ tại
sao nó không niệm? Cái không niệm này nó đúng hay sai? Có phải không?
(03:46) Bây
giờ cái đầu của mấy con không có niệm này, tự nó không niệm thì đến trình Thầy.
Coi cái không niệm này nó ở chỗ nào? Nó lọt trong Không tưởng hay hoặc là nó
đúng, thì Thầy sẽ cho chứ. Nhưng mà hoàn toàn mấy con, hoàn toàn bây giờ không
có ở không niệm được, nó phải có một cái niệm. Cái niệm ít ra cái thời gian mà
nó không có khởi một cái niệm vọng tưởng nghĩ cái này đến cái kia, thì cái tâm
của mấy con ít ra, ít ra nó phải ở trên Tứ Niệm Xứ của nó. Nó phải có cái niệm
chứ, niệm Tứ Niệm Xứ của nó mà, thì như vậy mấy con mới tu Tứ Niệm Xứ. Còn bây
giờ giờ nó chưa ở trên Tứ Niệm Xứ mấy con tu cái gì? Lên này đi con. Bởi vậy Thầy
thấy mấy con tu sao lâu quá, mà sao không thấy chứng đạo gì hết? Là tại vì nghĩ
sai cho nên tu sai.
Con ngồi đây
đi con, cứ ngồi nghe, nghe để biết mình tu sai, tu đúng. Chứ không khéo ở trong
thất tu hoài, mà Thầy nhìn các con cũng rất cực khổ, mà cuối cùng không biết chứng
đạo cái gì mà cứ ngồi rồi đi.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét