338- TƯỚNG NGỒI KHI NHIẾP TÂM
Phật tử: Dạ thưa Thầy, mình ngồi tác ý
những câu như vậy, mình ngồi bán già hay kiết già hả Thầy?
Trưởng
lão: Con ngồi
bán già hoặc ngồi kiết già thì nó cũng gom tâm cũng tốt, mà bán già cũng tốt,
con ngồi trên ghế như vậy cũng được. Ở đây nó không quan trọng cái chỗ ngồi,
con. Mà ngồi bán già hay kiết già thì nó gom cái tâm mình. Mình tác ý nó có vẻ
trịnh trọng hơn là mình ngồi cái ghế, mình buông chân vậy, nó không có trịnh trọng
lắm, nó không gom tâm lắm. Nhưng mà mình ngồi kiết già, bán già thì mình ngồi để
hai bàn tay vậy. Đừng để chéo vầy mấy con, phải không? Mình để hai bàn tay cách
mặt bằng, tay trên dưới vậy này. Mình để vậy này con. Mình để vậy này. Đó, hai
ngón tay này, cái nó đụng cái đầu lại, phải không? Cái tay này dưới, cái tay
này trên hoặc trên dưới, bàn tay nào cũng được.
Người ta
nói: “Nam tả nữ hữu”. Nam thì cái tay trái nó ở dưới mà nữ thì tay
trái nó ở trên. Nam tả nữ hữu mà, hữu í, cái tay mặt. Cho nên vì vậy mà nói thì
nói nhưng mà Thầy thấy thuận cái chỗ nào mình để chỗ nấy, chứ không có nghe nam
tả nữ hữu gì hết. Nam hay nữ gì cũng vậy, cũng có hai tay thôi chứ gì. Tại người
ta thì nói chứ thật sự ra đối với Thầy thì không có bị cái ảnh hưởng đó. Cho
nên mấy con để hai bàn tay như thế nào mà mình thấy thoải mái là được.
(22:45) Mình
để như thế này rồi mình ngồi xếp bằng thì mình tác ý: “Hít vô tôi biết
tôi hít vô, thở ra tôi biết tôi thở ra”. Rồi mấy con hít vô thở ra, đó là
nhiếp trong hơi thở. Hoặc là mấy con: “An tịnh tâm hành tôi biết tôi
hít vô, an tịnh tâm hành tôi biết tôi thở ra.” Rồi mấy con hít vô thở
ra, cũng ngồi như thế này mấy con. Nó dễ nhiếp tâm lắm. Tức là nó dễ gom tâm
mình lại lắm. Còn mình ngồi trên ghế như con ngồi, mấy con ngồi vậy thì cái nhiếp
tâm nó khó, nó khó hơn. Nó không gom mấy con. Cho nên nó hay có vọng tưởng xen
vô lắm. Còn ngồi vầy chứ nó ít vọng tưởng mấy con. Mấy con ngồi vậy chứ nó gom,
ít vọng tưởng. Mà ngồi kiểu mấy con ngồi chứ tác ý chứ vọng tưởng nó vô ra, bị
nó lỏng lẻo quá cho nên nó xen vô được. Còn ngồi vầy chặt quá nó vô không được.
Mấy con, cái tướng ngồi nó cũng là có cái tư thế của nó. Nó khép chặt, nó gom.
Do đó thì mấy con sẽ tập. Hoặc là “quán ly tham”, “quán ly
sân”, “quán từ bỏ tâm sân”, “quán từ bỏ tâm tham”, ở
trên cái đề mục của Định Niệm Hơi Thở nó dạy mình đó. Nó dạy rất rõ để cho mấy
con tu.
Khi mấy con
buồn ngủ hôn trầm, mấy con lười biếng không muốn đi, thì mấy con: “Với
tâm định tỉnh tôi biết tôi hít vô, với tâm định tỉnh tôi biết tôi thở ra.” Rồi
các con hít vô sâu thì hơi thở chậm mấy con, thở ra một hơi, thở chậm mà dài.
Trời đất ơi, nó làm sao nó ngủ nổi. Các con hiểu chưa? Cách thức để mình phá,
mà mình ngồi tại chỗ, mình phá được cái buồn ngủ của mình con. Các con hiểu
cách thức không? Cho nên đức Phật dạy: “Hít vô dài tôi biết tôi hít vô
dài, thở ra dài tôi biết tôi thở ra dài”. Đó, là cách thức để chúng ta dùng
cái hơi thở dài đó mà phá cái hôn trầm thùy miên. Các con hiểu không? Ngồi tại
chỗ mà vẫn phá buồn ngủ hết đó mấy con, chớ không phải không. Tại vì có phương
pháp mà. Mà trong Định Niệm Hơi Thở nó dạy mình 19 cái đề mục rất đầy đủ, không
thiếu một cái đề mục nào hết. Mình muốn phá cái tâm của mình, chướng ngại nào
đó thì mình cứ dùng cái đề mục ngay người ta dạy. Cái đề mục đó nó sẽ giúp
chúng ta làm cho cái tâm chướng ngại đó, làm ác pháp đến nó sẽ ly, không còn nữa.
(24:48) Cho
nên cuốn sách đó tuy nó mỏng, nó gọn mà nó giúp lợi ích cho mấy con rất nhiều.
Cho nên ráng ru tập mấy con. À thôi, để rồi Thầy sẽ về, Thầy sẽ gởi qua món quà
cho mấy con. Ở đây mấy người thì Thầy không biết nhưng mà Thầy gởi qua đây một
số khá khá, các con để đây có ai đến mấy con phát cho họ mấy con. Họ đến đây
thăm mình là mình có món quà cho người ta mừng lắm mấy con. Được rồi, để Thầy gởi
cho mấy con. Thôi bây giờ Thầy chào mấy con Thầy về mấy con. Về. Rồi chút nữa mấy
con về, ăn cơm rồi về nhé. Thôi Thầy chào.
Phật tử: Thưa Thầy, kỳ rồi nói là Thầy mới
có sáng tác cái quyển Mười Hai Nhân Duyên hay gì đó, như vậy thì bữa nay có
chưa?
Trưởng
lão: À, xin
phép mà chưa in con, phải không? Thứ sáu này thì nhà in họ sẽ in. Họ bắt đầu
in, xin phép rồi nhưng bây giờ còn in nữa con. Mà Mười Hai Nhân Duyên tức là 12
Cửa Vào Đạo đó, 12 Cửa Vào Đạo. Cái duyên này mà mình bẻ gãy thì tất cả các
duyên khác nó bẻ gãy, mình giải thoát à. Cuốn sách cũng hay lắm mấy con. Thôi
Thầy chào mấy con. Để nữa rồi Thầy sẽ gởi cho mấy con. Mấy con, khi mà mấy con
muốn gởi thì mấy con để cái địa chỉ ở đây cho mấy cháu. Nó sẽ gởi cho, nó gởi
qua bưu điện, từ đó, thì cái địa chỉ đó mấy con đến, mấy con lãnh, ha. Rồi thôi
Thầy về.
HẾT BĂNG

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét