255- NGƯỜI TU HÀNH LÀ NGƯỜI LÀM CHỦ NHÂN QUẢ
(20:48) Cho
nên cuộc đời tu hành chúng ta rất quý mấy con, được con người như chúng ta như
thế này, sanh ra làm người có bộ óc như thế này mà không chịu luyện tập thì quá
uổng. Các con biết bao nhiêu người nằm xuống lòng đất, biết bao nhiêu người, họ
phí không, họ chẳng biết gì nữa hết. Khi chúng ta giữ tâm bất động, thanh thản,
an lạc, vô sự, tâm chúng ta hoàn toàn không còn tham, sân, si thì tất cả những
hiện tượng gì xảy ra chúng ta đều biết hết, tự nó hiện ra mấy con.
Một lát nữa
- tức là về tương lai chứ gì? Một lát nữa xe đụng mình, biết đi ra đường xe đụng,
lát nữa, chừng 5 giờ Thầy sẽ đi ra ngoài đường này, Thầy đi quẹo qua cái cua đó
thì có cái xe chạy tới sẽ đụng Thầy và lúc bấy giờ cán Thầy gãy chân. Mà chứ
bây giờ, giờ này có phải là 5 giờ chiều đâu? Nhưng bây giờ Thầy biết rồi thì
điên gì mà Thầy đi lại cái cua đó lúc 5 giờ để nó cán Thầy, có phải không? Thầy
đâu có ngu gì! Như vậy rõ ràng là Thầy đã chuyển đổi được nhân quả của Thầy,
nhân quả của Thầy nó sẽ báo cho Thầy biết là tại vì tâm của Thầy nó không còn
tham, sân, si, nó thanh tịnh cho nên nó hiện lên trong tâm của Thầy, Thầy biết
trước.
(21:57) Cho
nên nói một người tu Thiền Định mà chứng thì tâm họ phải thanh tịnh, sự việc gì
tương lai xảy ra họ đều biết. Mà họ biết thì họ không có điên gì mà họ đút đầu
vô đó để mà họ trả nhân quả, cho nên gọi là chuyển nhân quả mấy con. Họ chuyển
đổi nhân quả.
Còn mấy con
có biết được không? Cái nghiệp lực của mấy con, mấy con không biết thì nó cứ
đưa mấy con vào chỗ đó, đến khi đụng cái rầm rồi thì bắt đầu chở đi nhà thương,
(rồi) người ta tháo khớp mấy con liền chứ để nó ở đây đâu có được. Ít hôm mấy
con lành lặn thì chống gậy đi về thôi chứ không có cách nào khác, có phải
không? Đó là mấy con bị chi phối trong luật nhân quả. Còn với một người
tu, coi như người ta chuyển nhân quả mấy con.
Hằng ngày
mấy con nỗ lực tu là mấy con đang chuyển biến nhân quả, mấy con giữ tâm bất động
là mấy con chuyển, thay đổi nhân quả đó, thay đổi từng tâm niệm của mấy con. Mà
mấy con không chịu thay đổi từng tâm niệm cứ để nghĩ cái này, nghĩ cái kia,
nghĩ cái nọ… Là mấy con tiếp tục sống trong nhân quả. Sống trong nhân quả là sống
đau khổ chứ làm gì? Cho nên người tu hành là người làm chủ nhân quả, nhân quả
không chi phối chúng ta được. Người ta làm cái hành động gì người ta đều tư duy, suy nghĩ
hành động đó có gọi là Chánh Nghiệp? Còn mấy con làm mấy con đâu có biết Chánh
Nghiệp, làm rồi đụng người ta giận chửi mình, mình chịu rồi mình buồn phiền,
mình đau khổ… Đó là mấy con bị chi phối trong nhân quả, các con hiểu chưa?

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét