240- ĐƯỢC THÂN NGƯỜI LÀ KHÓ
(11:03) Nhất
là vì vậy mà kinh sách Đại Thừa nó nói tu nhiều kiếp chứ đâu phải tu một kiếp.
Cho nên mấy ông Đại Thừa là bị, bị tâm dụ, cho nên mới nói, mới luận như vậy.
Chứ sự thật ra được thân người là khó, mà được gặp Chánh pháp còn khó hơn mà tại
sao được thân người mà không tu? Bộ thân người này hạnh phúc lắm sao mấy con?
Khổ vô cùng! Từ nằm trong bụng mẹ, rồi khi mẹ sanh ra, rồi nuôi lớn lên, mấy
con cứ nghĩ lại, bây giờ mấy con trở thành những con người mà ngồi trước mặt Thầy,
bao nhiêu sự đau khổ. Bản thân của con, rồi bản thân của cha mẹ, mấy con thấy
phải không?
Sanh ra mà nếu
không chăm sóc chắc gì mấy con sống tới hôm nay, mà chắc gì mấy con mà không
đau khổ trên cái sự…, đi chưa được, bò chưa được, phải không? Trườn, lết mà nằm
đó,lăn qua lăn lại như một cái cục bột vậy, thử hỏi bây giờ mà đi được như thế
này thì mấy con biết gian khổ vô cùng. Các con cứ nghĩ rằng một cái người mà
chưa đi được mà cứ muốn đi mà đứng lên té xuống, khổ không? Mấy con cứ thấy mấy
đứa cháu nhỏ mà tập đi đó, phải không? Bà mẹ để đi, chứ đưa tay, cứ…, nó ráng
ráng gượng gượng, cứ đưa tay cho nó ráng nó gượng nó chụp, thấy nó muốn té cái
đưa tay cho nó bám vào để đừng té, có phải không? Ai có con cũng biết cái cảnh
đó chứ đâu phải không, khổ ghê lắm chứ đâu phải.
Cho nên vì vậy
đó mà chúng ta thấy được thân người là khó, khổ vô cùng! Cho nên nỗ lực làm chủ
được cái thân người, làm chủ được sự sống chết để không còn tái sanh luân hồi nữa.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét