237- ĐỜI NGƯỜI LÀ ĐAU KHỔ - NỖ LỰC TU TẬP ĐỂ CHẤM DỨT ĐAU KHỔ
(1:16:26) Buông
xuống đi, ra đi tình cảm hết, bỏ hết, đời không có gì hết, vợ con là nợ nần và
tiếp tục là một thân , một cái kiếp sau đó toàn là khổ. Bây giờ mấy con này, có
vợ con thì mấy con sẽ thấy có vợ thọ khổ; lo lắng cho nó này; thì vợ bệnh phải
khổ do cho bệnh đau này; rồi chết phải lo này; có vợ phải sinh con; sinh con là
phải đẻ đứa con; thì đứa con mình nó phải tiếp tục nó chịu khổ, chứ phải nói giải
thoát được đâu? Con dân là hầu như thuyền khổ!
Cho nên chấm
dứt đi mấy con, đừng có ham mấy thứ khổ này, khổ lắm mấy con! Bởi vì cuộc đời
khổ lắm, mình đã sinh ra, mình đã mang cái thân khổ rồi! Chấm dứt từ đây về sau
không có cho khổ, nghĩa là cái dòng họ này, dòng họ thoát khổ chứ không phải
dòng họ khổ.
Chứ còn mấy
con hồi đó biết dòng họ khổ này không? Con cháu, cháu chít mấy con toàn cực khổ
như thường. Cho nên chấm dứt đi, đừng khổ nữa! Nghe lời Thầy đi mấy con! Nghĩa
là mình khổ mình biết rồi, ai mà để cho con cháu mình sẽ bị khổ.
Phải ráng
cho được, nỗ lực sự tu tập. Cái gì không biết, hoặc rằng mấy con muốn bây giờ
bây giờ đắm đuối về du lịch (1:17:40) , về đây xin cơm Thầy ăn, xin
nhà Thầy ở, Thầy cho. Phật tử mà, Thầy sẽ nuôi cơm cho mấy con đừng có lo đói
lo no gì hết, đừng có lo tiền lo bạc gì hết. Ở đây không có cần.
(01:17:51) Mà
khi đau bệnh thì cũng có cần gì hết, ở đây có phương pháp đuổi bệnh. Mới đầu
thì mấy con Thầy còn cho đi bác sĩ trị bệnh, nhưng mà nhiếp tâm và an trú tâm
phá rồi thì dĩ nhiên là không có cần đi bác sĩ gì hết, ta gặp bác sĩ cho thấy,
cho biết. Bệnh viện là cái phòng nhà thương, phải tu thực là khỏe. Phải không mấy
con? Phải tu hành như vậy mới được chứ. Khỏi phải mang xuống bệnh viện Chợ Rẫy.
Trời đất ơi! Trong cái phòng, một cái giường mà ba bốn người nằm, khổ lắm mấy
con!
Ở đời tại
sao mà người ta lại điên đảo tới cái mức độ mà không tự cứu mình, để cho mình
vào nhà thương vậy?
Phật pháp có
phương pháp làm chủ bệnh. Đau đầu mà Thầy có biết cái nhà thương bệnh viện Chợ
Rẫy ra sao? Cho nên vì vậy nói thực sự ra trong khi mà mẹ Thầy bệnh, Thầy cứ
lui đến là tại muốn nuôi mẹ Thầy, Thầy biết rất rõ. Mà trong khi chúng sanh vừa
cái tết Mậu Thân mà chúng ta nó qua rồi, các con biết Thầy vô trong cái nhà
thương mà họ còn đốt mấy cái chỗ máu, vì bị thương họ vô nhà thương (nghe không
rõ) ở đây họ đốt máu, mấy cái chỗ máu của họ (1:19:01) nó tanh ghê gớm
lắm mấy con.
(01:19:02) Thầy
đi, trong lúc đó mẹ Thầy đau trong cái tết Mậu Thân. Bởi vì mình mà thương! Thầy
đi trước Thầy đưa mẹ Thầy… Như vậy là khổ lắm! Thầy muốn nói khi mà mẹ Thầy đỡ
được nhiều rồi: "Mẹ ráng tu, thôi bây giờ đi được nhiều rồi!" Thật
là mẹ Thầy muốn chết cho xong rồi, không có cực khổ nữa đâu, sự thật khổ lắm mấy
con!
Cho nên có đến
nhà thương một lần mới biết, Thầy mới rùng mình, cái địa ngục mà ở cái thế gian
này là cái nhà thương, Thầy biết rồi! Trời đất ơi, chỗ nào là cái địa ngục
đây!? Là bệnh viện Chợ Rẫy đó mấy con, ghê lắm!
Cho nên vì vậy
mà hiện giờ Thầy quyết định là Thầy giúp mấy con thoát ra khỏi đau khổ, không
có đến nhà thương nữa! Thầy quyết định là cho mấy ông bác sĩ… (nghe không rõ)
bệnh viện nó đóng cửa mấy con. Ai mà đi vào, người ta làm chủ bệnh gần chết đâu
có vô đó nữa. Chỉ vì bây giờ mấy con không chịu tu tập thì mấy con phải vô đó
thôi, đúng không mấy con?
(1:19:55) Thôi
bây giờ Thầy về Thầy tiếp khách mấy con!
HẾT BĂNG

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét