211- PHÁP TU CỦA CƯ SĨ SỐNG NGOÀI THẾ GIAN
Cho nên, vì
vậy mình khoác áo chiếc áo tu sĩ mà mình tu đúng rồi mình thấy nó giải thoát,
nó nhẹ nhàng nó không có bị trói buộc về thế gian. Chứ còn con mấy con ở ngoài
thế gian mà con nghĩ như Thầy là con sống với họ không nổi, phải không? Thầy
nói thật mà, cho nên cuộc đời nó phải như vậy. Vì vậy, mà khi mà các con làm
cái người còn ở thế gian, các con phải tu những cái cấp độ, cái mực độ của thế
gian để cho tâm hồn của mình được giải thoát, để cho cái sự đối xử nhau ở trong
gia đình của mình giữa vợ chồng, con cái phải đối xử như thế nào để đem lại cái
hạnh phúc cho nhau, chứ không khéo mình hiểu lầm một chút là mình đã đem cái sự
làm khổ cho nhau rồi. Cho nên cái đạo đức rất cần thiết, phải học nhiều
cái đạo đức. Và mình biết được cái nhân quả, một hành động mình vô tình,
mình nói ra một lời nói làm cho người khác buồn hay là chồng, là con mình buồn,
hay hoặc là vợ con mình buồn. Điều đó là điều không tốt, đó là ác pháp, làm cho
người ta khổ. Từ đó chúng ta phải học những cái đạo đức của đạo Phật.
Bởi vì, đạo
đức của đạo Phật nó xây dựng trên cái nền tảng đạo đức nhân bản, không làm khổ
mình, khổ người. Mà cái đạo đức nhân bản của đạo Phật mà không học thì Thầy thấy
uổng quá, mà nó rất hay. Tại vì, cái đạo đức nó dạy mình không làm khổ mình, khổ
người chứ không có anh hùng ai hết. Mình không làm khổ người ta, mà lại mình
không làm khổ mình. Cho nên, những cái đạo đức này rất hiệu quả. Học, mình hằng
ngày mình thấy cái hành động của mình, từ cái suy tư của mình nó không có hại
ai hết thì mình suy tư, còn có hại thì nhất định không.
(27:39) Đó,
hôm nay thì đơn giản Thầy nói để cho các con biết được con đường thiền định của
Phật là đi vào cái ngả ngăn ác, diệt ác. Bắt đầu thực hiện nó là phải bằng những
cái giới đức, cái giới luật của Phật đã dạy cho chúng ta. Cho nên, càng giữ gìn
giới luật bao nhiêu, thì cái tâm mình nó ly nó ly cái ác pháp, ly cái lòng ham
muốn. Còn mình giữ gìn giới luật lỏng lẻo thì nó không bao giờ ly, nó bị ức chế
đó.
Rồi, bây giờ
mấy con có hỏi gì không? Thấy nghe Thầy nói đơn giản quá, sống sao cũng tu được
chứ đâu phải cần phải mặc chiếc áo này mới tu đâu. Đâu có cần phải chiều mấy
con thắp hương, rồi lạy, rồi tu đâu, đâu có cần! Người ta chửi mình đừng có giận,
mình giận là ác pháp, thì ngay đó là mình tu chứ gì. Sống là tu, tu là sống,
đơn giản quá trời đơn giản, giải thoát ngay liền chứ đâu có cần gì mà phải lâu
đâu. Đâu cần tu đợi mình chết mình mới lên Cực Lạc, mới là được giải thoát đâu.
Ngay cuộc sống của mình hằng ngày từng tâm niệm là có giải thoát ở trong đó rồi.
Tu như vậy nó giản dị, nó đơn giản quá.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét