208- PHÁP HƯỚNG NHẮC TÂM HÀNG NGÀY
Một cái tâm
mình cứ tham, sân, si mà mình nhắc: "Tâm không có tham, sân, si như cục
đất đi". Hằng ngày mình nhắc, tới chừng nó đụng chuyện cái bắt đầu nó
nhớ tâm như cục đất không có tham sân si, ngay đó đã cái tâm sân của mình nó giảm
xuống liền tức khắc. Đó cái pháp nó mầu nhiệm như vậy, nó ích lợi cho đời sống
mình như vậy, nó lợi ích, nó làm cho tâm hồn mình nó bất động, nó yên ổn, thanh
thản, an lạc, vô sự. Nhưng mà tiếc vì mình không có thì giờ, mình nỗ lực để
mình dùng pháp hướng, mình hay quên, mình không nhớ cho nên mình nhắn, nhắc nhở
tâm mình nhiều, thì tức là nó sẽ có một cái lực của nó trong đó, nó sẽ chống lại
những cái ác pháp, nó làm cho tâm của mình không có buồn khổ.
(20:30) Đó
là cách thức tu theo đạo Phật. Chứ không phải là cần mình ngồi thiền, cần mình
niệm Phật, cần mình tụng kinh nhiều, mà cần mình nên nhớ, nhớ nhắc cái tâm mình
đi. Hằng ngày, nhớ làm bất kỳ cái việc gì cũng nhớ nhắc tâm, rồi mỗi mỗi
có cái ác pháp đến thì mình cố gắng mình diệt, đừng có để lâu, đừng để kéo dài,
mình giận một hai giờ đồng hồ hay một ngày, hai ngày, đừng có để dài như vậy.
Như vậy là mình vô minh.
Cho nên, vì
vậy mình cố gắng mình khắc phục nó, thắng được cái ác pháp. Đầu tiên, mình tu nội
bấy nhiêu đó thôi. Rồi sau này, mình có tiếp tục nữa thì có cái người kinh nghiệm
người ta dạy tiếp tục. Chứ mình đừng có sợ rằng mình không có ngồi thiền được,
không phải đâu. Mình hãy ngăn ác, diệt ác, mình sống trong thiện pháp cái đã.
Mình sống hằng ngày trong cái cảnh mà nó làm cho mình được vui mà mọi người
khác cũng đều vui hết. Thì lúc bấy giờ, thì mình thấy nó hạnh phúc vô cùng rồi.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét