185- THẦY GỬI GẮM YÊU THƯƠNG TRONG TỪNG TẬP SÁCH – CÁC CON CÙNG NỖ LỰC
ĐỂ DỰNG LẠI NỀN ĐẠO ĐỨC
(01:08:39) Trưởng
lão: Do đó Thầy gửi ra tới ngoài thì in đàng hoàng, đưa cho nó in. Mấy con
là những người tuổi trẻ, mấy con có cái đầu óc trang trí tập sách này. Người ta
in đẹp chứ đâu phải là in chơi. Các con thấy Lòng Thương Yêu, mấy con in đẹp đó
chớ, phải không? Thành ra cuốn Lòng Thương Yêu này Thầy chỉ cần thêm chừng vài
ba cái câu chuyện xúc động về cái lòng yêu thương thì tập sách sẽ dày thêm lên,
có phải không, mấy con thấy không?
Thầy nói hết
nỗi lòng thương yêu, tuy rằng Thầy tóm lược ở trong đó: Lòng thương yêu bản
thân mình, thương yêu gia đình mình, thương yêu cha mẹ, thương yêu tổ quốc… Thầy
nhắc nhở để chúng con làm sao cho xứng đáng là một người dân Việt Nam, không phụ
công ơn của tổ tiên của chúng ta, những người nằm xuống để bảo vệ đất nước
chúng ta hôm nay được độc lập, phải không mấy con?
Cho nên vì vậy
Thầy mới nhắc nhở mấy con phải là con người xứng đáng, chứ không khéo thì mấy
con sẽ không thương yêu tổ quốc đó. Thì cuốn sách tuy ngắn nhưng mà lời nói của
Thầy tóm lược lại, nó đầy đủ mang được ý nghĩa của mình, của một người dân, của
một công dân ở trong một đất nước. Thương yêu cha mẹ, thương yêu bản thân,
thương yêu cha mẹ, thương yêu những người thân, những người lân cận mình,
thương yêu xã hội mình.
Như vậy các
con thấy không, tuy nó ngắn, nó đầy đủ, nhưng nó chỉ cần thêm những mẩu chuyện.
Ở đó nó có mấy mẩu chuyện, đọc chúng ta xúc động. Thêm vài mẩu chuyện xúc động
nữa thì tập sách nó sẽ dày lên và đầy đủ ý nghĩa, đó mấy con thấy không?
Đó cho nên đọc
sách Thầy mấy con sẽ không thể nào không động được. Vì Thầy đem cái lòng thương
yêu của mình nói lên, cho nên xác định được cái sự thương yêu, cho nên mấy con
cố gắng mấy con tu tập được như Thầy rồi mấy con nối chặt vòng tay với Thầy. Mỗi
người chúng ta mới đem cái tâm nguyện của mình, chúng ta sẽ viết lên những cái
trang giấy, trang sách. Để gửi cho đời, để nói lên cái sự giải thoát đó; để siết
chặt vòng tay với Thầy để mà dựng lên Chánh Pháp của Phật, dựng lên cái nền đạo
đức nhân bản - sống không làm khổ mình khổ người.
Cái đạo đức
rất là tuyệt vời. Thầy sẽ ra Thầy đọc, mà người ta chỉ đọc năm giới luật của Phật.
Thầy đọc năm giới luật của Phật, Thầy thấy, Trời! Một cái nền đạo đức của Phật
giáo đối với con người quá tuyệt vời! Tại sao chúng ta không triển khai từng
cái giới luật này mà trở thành cái nền đạo đức?
(01:11:03) Mấy
con thấy cái đức giới cấm không sát sanh mà nó trở thành cái lòng thương yêu của
chúng ta biết mấy con. Chưa, chưa hết đâu, nó còn nhiều lắm con. Cái giới không
sát sanh, nếu mà không thương yêu sự sống thì chúng ta sẽ giết hại chúng sanh
ăn thịt đó mấy con. Có phải không mấy con?
Như vậy là mọi
người đang sống chung quanh chúng ta có thương yêu không? Chưa thương yêu. Họ
chỉ biết thương họ thôi, mà họ tạo biết bao nhiêu tội ác, cho nên Thầy chưa nói
hết. Bởi đây chỉ nói gọn thôi. Chớ sau này nó có những mẩu chuyện mà Thầy sẽ
đưa vào, Thầy sẽ dẹp ngay những tất cả sự thương yêu của con người, chúng ta có
trọng sự sống hay là thiếu tôn trọng sự sống.
Sự sống là
bình đẳng, một con kiến cũng có sự sống như chúng ta, tại sao chúng ta dám chà
đạp nó, chúng ta có trọng sự sống chúng ta không? Phải vì sự sống rất là bình đẳng
mấy con. Nhưng mà chúng ta quên sự sống của loài vật, chúng ta thấy nó nhỏ quá.
Nhưng mà không ngờ dù nó nhỏ, nó cũng là có sự sống chớ đâu có mất sự sống của
nó sao?
Cho nên đọc
sách Thầy, càng ngày mấy con từ một cái giới luật này mà Thầy triển khai thành
cái nền đạo đức ghê gớm lắm mấy con. Nghĩa là mấy con đọc một tập sách dày thế
này chưa chắc đã nói hết đạo đức hiếu sinh, chứ chưa nói…
Còn bây giờ
nói về Đức Ly Tham là không tham lam, trộm cắp đó mấy con. Là cái Đức Ly Tham,
mà đâu phải dễ. Tâm chúng ta ai lại không tham? Nhưng tham cái nào tốt, nhưng
tham cái nào xấu đó mấy con. Ai bảo diệt cái tâm tham của mấy con, nhưng phải
tham tốt, tham không làm khổ mình khổ người, thì mấy con nên tham. Còn tham mà
làm khổ người ta, mà tham làm sao, tham mà đem mình chịu khổ đau là tham cái đó
không được, đình chỉ lại.
Như vậy là
cái người mà làm cho mình hiểu, tham như thế nào khổ, tham như thế nào không khổ,
thì những người viết sách đó người ta dẫn đường, có phải không, mấy con thấy
không? Đó là cái giới không lấy của không cho, phải không? Đức Phật cấm lấy của
không cho, chứ có nói đến đức hạnh để làm gì? Nhưng nó trở thành bộ đức về đạo
đức dạy về đức ly tham đó con.
(01:13:06) Rồi
cái bộ đạo đức trong cái giới cấm tà dâm mà Thầy biến nó trở thành cái bộ đạo đức
gia đình đó mấy con. Cái tà dâm là mình có vợ, có chồng rồi mà mình nhìn người
này, người kia. Thấy không? Mình thấy người đó đẹp như thế này thế khác, bậy rồi,
sai rồi, không có chung thủy. Cho nên thành ra một cái đạo đức, cái giới đó nó
biến thành đạo đức chung thủy. Bởi vì nó hạnh phúc hay không hạnh phúc ở cái chỗ
này.
Tại sao
chúng ta làm người đàn ông, làm người phụ nữ mà có vợ, có chồng rồi thì phải
như thế nào, cách sống phải như thế nào, thì nó nói lên cái đạo đức chung thủy
như thế nào. Cỡ vậy phải có cái hướng mình dạy người ta, chứ người ta đâu có biết
được, người ta đâu có biết được.
Qua cái tâm
của người ta, người ta sai quấy ở trong đó người ta không ngờ. Mà khi đọc sách
đạo đức rồi thì biết: “Ờ, cái tâm này sai, dừng lại, mày không được làm như
vậy.” Và nhiều lần như vậy thì cái tâm mình sẽ thành tốt. Có phải không?
Mình tốt, cái pháp Như Lý Tác Ý của Phật ngăn chặn được. Với cái sự hiểu biết cụ
thể rõ ràng, thì mình sẽ trở thành người tốt đó. Các con thấy chưa?
Rồi cái Đức
Thành Thật - không nói dối, không gian ngoa, không xảo quyệt. Thì đây cũng phải
là học. Chớ không học thì thường cái giới nói dối này, dễ nói dối lắm mấy con.
Mình thấy nó không hại ai hết, chứ mình có tội với mình đó. Mình biết rõ ràng
mình mới nói vậy chớ mình thấy, các con có hiểu chưa? Giới này khó lắm chớ
không phải dễ đâu, nó cả một bộ sách đạo đức. Xuất gia còn cái giới đó nữa và đức
thành thật đó nữa.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét