184- THỰC HIỆN BUÔNG XẢ HẾT NHƯ THẦY LÀ CÓ GIẢI THOÁT
(01:04:25) Trưởng
lão: Còn hiện giờ mấy con thấy Thầy không có nhà, mấy con phải ở đậu,
có phải không? Thầy chưa có nhà, mấy con còn có được cái thất ở. Mai mốt Thầy
cũng xin cái thất ở, để cho mình còn được có cái nhà chớ. Các con thấy chưa?
Cho nên sống theo Thầy đi, mấy con thấy an ổn lắm.
Bây giờ, ví
dụ như bây giờ mấy con rời đây đi đến chỗ nào đó người ta cho ở, “Tôi xin ở
đậu, ở đỡ thôi, mai mốt tôi đi nữa chứ”. Chẳng hạn hồi giờ, nếu mà Thầy có
cái nhà Thầy ở tức là có chỗ chôn chân Thầy. Còn hiện giờ Thầy không có cái nhà
Thầy ở, phải ở đỡ nhà cô Trang, thì mai mốt Thầy còn đi nữa đó mấy con.
Mấy con thấy
cái chỗ mà Thầy không có nhà, tức là không ai trói chân Thầy đâu, không lẽ mình
có nhà mình bỏ. Còn bây giờ mình không có mình dễ lắm mấy con, nhà của cô Trang
thì trả lại cô Trang chứ sao mình ở đó làm chi. Bây giờ mình hết duyên thôi
mình đi, có phải không?
Mình đi tới
chỗ đó mình độ người ta tu, rồi ở đó người ta cho mình ở đỡ, người ta cho cái
chỗ nào ở đỡ, chớ Thầy không cất nhà đâu nha. Thì lúc này mình cũng không có
nhà cho nên không có chôn chân mình được. Còn mình đến đâu cất chùa chiền này
kia, hễ đi bỏ chùa chiền có ông thầy nào lại tụng kinh được đâu. Do đó mình cứ ở
dính hoài. Cho nên vì vậy mà mình là cái người bị dính mắc như vậy đó, là cái
người vô minh mấy con, không sáng suốt.
Còn cái người
mà ở đậu nhà người khác vậy chớ, tuy không nhà chớ sướng lắm, muốn đi đâu cũng
được hết. Đâu có ai, đâu có mình sợ giữ nhà đâu mà sợ, có phải không? Có một
mình tu là sướng lắm rồi. Cũng như bây giờ mấy con ở đây, thì mấy con ở có cái
nhà mấy con ở. Chớ sự thật ra mấy con ở đậu Tu viện chứ đâu phải của mấy con
đâu. Mai mốt muốn đi thì đi, có gì đâu mà sợ. Những người đó là mấy người giải
thoát đó mấy con.
Tu hành là
phải vậy chớ, bỏ hết chỉ còn những y áo, khăn mặc tề chỉnh của mình đủ thôi. Đi
đâu có cái túi nhỏ vậy đó, bỏ vô mang đi, có phải rảnh rang không? Đừng có làm
một bao bố như vầy mà vác đi thì mệt lắm, có phải không mấy con?
(01:06:25) Đó
đời sống giải thoát mà. Đó đời sống không nhà không cửa, không gia đình thì còn
lo cái gì nữa. Tu ở đâu đến đó. Nếu nhà tường nhà gạch gì tôi cũng ở, tôi không
có chê. Mà nhà tranh vách lá tôi cũng không chê. Cái nào tôi cũng ở được hết.
Mà không có thì gốc cây bụi cỏ, tôi có thể tôi ngủ qua đêm cũng được, đâu có gì
đâu mà sợ. Bởi vì đời sống không nhà mà, cho nên giải thoát hoàn toàn.
Bây giờ cái
gương hạnh đó thì mấy con nhìn ai? (Nhìn) Thầy! Ngày xưa thì Thầy nhìn Phật.
Còn bây giờ mấy con nhìn Thầy chớ nhìn ai bây giờ, phải không? Thấu hiểu không?
Cho nên bây
giờ mấy con cứ buông xuống hết, buông xuống hết, làm như Thầy đi! Thầy nói
không giải thoát thì Thầy bồi thường cho mấy con. Mấy con cứ làm y như Phật đi,
thì y như Phật thì giải thoát rồi chứ còn hỏi Thầy không giải thoát là giải
thoát chỗ nào?
Mà sống như
vậy thì mấy con dễ dàng xả tâm, bởi vì nó còn khởi ham muốn cái này, cái kia.
Bây giờ cái nhà cửa mưa gió lạnh lẽo, “Không. Cái đây là xả hết, không
có đòi hỏi”. Cho nên càng lúc càng thanh tịnh thêm. Mà nó thanh tịnh thì nó
bất động, thì mấy con đủ lực làm chủ, các con hiểu chưa?
Coi vậy chớ
đời sống nó quan trọng lắm mấy con. Đi vào cái ngõ mà đời sống xả hết thì chúng
ta sẽ bẻ gãy được già bệnh đi, tức là tâm bất động rồi. Cho nên Thập Nhị Nhân
Duyên, mấy con đọc tới Mười Hai Cửa Vào Đạo. Thầy sắp sửa xong rồi, Thầy đưa
cho mấy con đọc lại coi có lỗi chính tả hay không? Rồi đưa gửi ra Hà Nội cho tụi
nó xin phép nó in.
Mười Hai Cửa
Vào Đạo Thầy đã làm xong rồi. Hồi sáng này, mấy con nói cô Trúc Duyên đến với
phật tử có đến. Khoan đã, tám giờ Thầy nói mới đến để Thầy làm cho xong cái tập
sách này. Thầy ngồi Thầy làm từ năm, bốn giờ sáng mà Thầy làm miết cho tới, tới
giờ Thầy ra đây là Thầy xong rồi, Thầy mới cho vô đó con.
Đó không đặng
Thầy gửi cho cậu gì ở ngoài Hà Nội nè, đặng xin phép. Từ hồi sáng hôm qua đến
nay, ở ngoài kia nói như thế này: Cái tập Mười Hai Cửa Vào Đạo đó nó chưa đủ,
Thầy làm thêm giùm. Được rồi làm thêm thì nó phải nhiều lên, bây giờ đầy đủ rồi.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét