169- TU CÓ KẾT QUẢ MỚI CÓ NIỀM TIN, TỪ ĐÓ SINH ĐỦ NGŨ LỰC
Trưởng Lão: Thì thật sự ra thì pháp mình áp dụng
mình sẽ có kết quả mấy con, sẽ có kết quả. Cho nên những cái đó là những kết quả,
là những cái niềm tin của mấy con, Tín Lực nó từ chỗ đó nó phát sinh.
Chứ mình tu
mà không có kết quả là mất cái Tín Lực, mặc dù mình tin Phật pháp thật, nhưng
mà tu mà không có kết quả lần lượt cái niềm tin nó mất con. Cái Tín Lực nó mất,
cái lực của niềm tin nó mất hết. Vì vậy cho nên khi mà tu tập mà có kết quả
chút chút là nó Tăng lên cái lòng tin, Tín Lực. Mà hễ Tín Lực có thì siêng năng
tu, bởi vì mình tu thấy kết quả mà mình không tu sao? Nó siêng năng.
Mà hễ mà phải
mà siêng năng, mà Tấn Lực mà có thì Niệm Lực nó có con, cái niệm nó liên tục, bởi
vì mình siêng năng thì cái niệm nó hiện ra. Mà cái niệm nó hiện ra thì cái Định
Lực nó có, mà cái Định Lực nó có thì cái tâm nó thanh tịnh, cái tâm thanh tịnh
thì Tuệ Lực nó phải hiện ra.
(1:02:15) Tuệ
Lực nó hiện ra thì giờ con muốn biết cái chuyện gì quá khứ thì nó cũng hiện
trên cái tâm của con chứ đâu. Mà hiện trên tâm con là hiện trên cái chỗ biết của
con chứ gì? Thì con sẽ biết quá khứ mình vậy vậy vậy, rồi tương lai mình, mình
muốn biết thì nó cũng hiện trên đó. Ngày mai đây thì cô Trang cô mua ba cái rau
này ăn mà chết.
Chưa mua mà
mình đã thấy hiện một đống rau quá bự rồi, mà rau gì lại biết nữa chứ, rau lang
hoặc là rau gì cũng biết hết. Trời đất ơi! Sao bây giờ nó lại diệu kì? Ngồi đây
mà mình thấy biết được con, thấy biết được cả cái ngày mai đó, cái gì mà mình
biết được, tức là cái tâm nó thanh tịnh nó hiện ra hết, nó hiện ra.
Phải con
nghĩ là bây giờ mình xuống bếp lo lắng, bận làm đồ ăn thì nó hiện ra ngay ngày
mai. Tại vì mình lo cái chuyện ăn uống rồi. Ví dụ như con lo là chuyện ăn uống
cho chúng, phải lo cái này kia thì khi mà cái tâm nó nghĩ, nó lo thì nó hiện
ra, tự nó hiện ra chứ mình không muốn đâu, nó hiện ra nó báo cho mình biết coi
ngày mai là vậy vậy vậy.
Cho nên mỗi
mọi cái nó đều hiện ra hết mấy con, tự cái tâm thanh tịnh nó hiện ra, mình
không cần biết mà nó hiện ra. Khi nó hiện ra mình không dùng nó: "Đi
đi tao ở đây bất động chứ không có cần phải biết cái chuyện đó" thì
nó mất, nó lặn mất, nó để lại cái sự bất động ở trong thân mấy con.
Nó ngộ lắm,
nó phản chiếu cũng như cái gương nó phản chiếu, nó phản chiếu mọi vật, mà mình
không cần thì nó không chiếu, mà mình cần thì nó chiếu, mà cái tâm phải thanh tịnh
đi. Cho nên tu thời gian sau nó thanh tịnh. Bởi vì Thầy dạy mấy con tâm bất động
là tâm thanh tịnh, nó bất động là nó thanh tịnh.
Tu thời gian
sau, bởi vì con người, người nào cũng làm được hết, người nào là con người
chúng ta đều tu được hết. Pháp của Phật là pháp của con người, chứ không phải
có người làm được, có người làm không được. Nhưng cái hoàn cảnh của mình, cái
nghiệp nhân quả của mình nặng hay nhẹ, cho mình tu không được do cái nghiệp của
mình, chứ không có gì.
(1:04:34) Thí
dụ như bây giờ mấy con mà còn tuổi trẻ, mấy con có gia đình thì cái nghiệp của
mấy con nặng rồi đó, mấy con khó tu hơn bước đó. Còn bây giờ mà còn cha mẹ có cản
trở đi nữa nói: "Giờ con lớn, con khôn rồi, mẹ cản con sao được.
Bây giờ con muốn tu để mà con giải thoát, để mà đối trị cái khổ của thân con
mà. Thì khi mà con tu rồi con cũng giúp mẹ, chứ đâu bỏ mẹ, sao mà mẹ sợ".
Thì có mình
bà già bà cản thôi chứ đâu có vợ con đâu mà cản. Có phải khỏe hơn mấy con, các
con thấy chưa? Còn có vợ có con rồi khó mấy con, không phải dễ. Nói: "Ông
đi tu rồi! Trời đất ơi! Ông đi tu, ông để con cái tôi nuôi, tôi nuôi sao nổi".
Cho nên khó, nó khó. Bởi vì mình càng tạo cái duyên, cái nghiệp thêm thì cái
nhân quả nó càng rắc rối cho mình thêm, nó không được rảnh rang mấy con.
Còn bây giờ
bạn bè mấy con tu tập, nỗ lực tu thì nó sách tấn nhau. Mà cái đứa nào làm biếng
thì nó lôi mấy đứa kia. Nhưng mà mày làm biếng tao không chơi mày nữa đâu, mày
dẹp nó qua một bên đi. Còn mày siêng năng thì mày sách tấn, mày nỗ lực tu mà
tao ngồi chơi thì tao thấy xấu hổ với mày. Thành ra mình cũng ráng tu. Thành ra
tốt với nhau hết. Ráng cố gắng con, đơn giản lắm, ngồi xả tâm có làm gì đâu.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét