127- CHƯA ĂN CHAY VẪN TU TẬP ĐƯỢC THÂN HÀNH NIỆM
Phật tử
Kim Quang: Thầy!
Cho con hỏi thêm mấy câu nữa nha.
Trưởng
lão: Rồi! Con hỏi
đi con, con ngồi xuống đi con.
(37:18) Phật
tử Kim Quang: Dạ! Cái pháp Thân Hành Niệm đó Thầy, nếu mà một người đời
họ tu tập thì có lợi ích gì không Thầy? Có điều họ chưa ăn chay Thầy.
Trưởng
lão: Mặc dù họ
chưa ăn chay gì hết, họ tu vậy đó, cái pháp Thân Hành Niệm là cái pháp Chánh Niệm
Tỉnh Giác con, nó tỉnh giác trên thân hành của nó. Tự nhiên nó phá những cái si
mê của họ, rồi từ đó họ ôm pháp đó, rồi họ ăn chay con. Coi vậy đó, họ chưa ăn
chay gì hết, mà cứ ôm cái pháp đó tu đi, rồi sẽ thấy họ thay đổi con.
Phật tử
Kim Quang: Nó
có chữa bệnh được không Thầy?
Trưởng
lão: Cái pháp
đó con.
Phật tử
Kim Quang: Mặc
dù họ không ăn chay, nhưng mà nó có giúp chữa bệnh được không Thầy?
Trưởng
lão: Chữa được
hết đó con! Nó có chữa được. Nhưng mà điều kiện lúc đầu tiên đó, nó khi mà người
ôm pháp Thân Hành Niệm cứ tu tập đi nữa, thì bắt đầu tự họ họ thấy mình tu tập
như thế này thì mình phải ăn chay. Người ta tự nó, ở trong đó nó thay đổi cái
tư tưởng họ suy nghĩ con.
Cứ ôm đi, ôm
đi, tu tháng, hai tháng, ba tháng, nửa năm rồi mới thay đổi, không ai khuyên họ
ăn chay, họ ăn chay. Cái pháp nó hay lắm đó con, nó chuyển biến con. Bởi nói
pháp: "Muốn chứng đạo phải tu pháp môn nào?", thì pháp Thân
Hành Niệm chứ không có pháp nào hết.
Rồi cứ tu Phật
pháp đó nó thay đổi con người. Một con người không ăn chay nó sẽ ăn chay được
luôn. Nó làm được rất nhiều cái việc rất tốt. Rồi bắt đầu nó thay đổi, nó phá sạch
hôn trầm, bởi vì nó phá cái si. Cái si người ta, cũng do cái chữ si mà người ta
chấp, người ta chấp. Cho nên người ta ăn thịt cá chúng sanh, người ta không thấy
sự đau khổ. Tự nó sáng ra, nó thấy con. Cho nên cứ ôm pháp Thân Hành Niệm mà tập
đi.
Phật tử
Kim Quang: Dạ!
Tại vì con đang viết cho mấy người ở gia đình mà tu tập, con thấy…
Trưởng
lão: Mình cứ, họ
không ăn chay cứ dạy cho họ cách thức tu, để đối trị được với bệnh đau này kia.
Cứ khi nào cái cơ thể mình bị bệnh đau đó con, cứ gan dạ ôm pháp đi. Bây giờ nó
nhức cái đầu đi: Thì mình cứ đưa tay ra đưa tay vô vầy. Biết đưa tay ra, nhức mặc
nhức, đau gì đau, chỉ biết đưa tay ra. Hay hoặc là ta biết hơi thở ra, hơi thở
vô, thì đau nhức cứ kệ nó, một lúc nó nhiếp tâm được trong hơi thở rồi.
Bây giờ mình
tập mình lúc chưa đau chứ gì? Tới chừng đau cái nó quen rồi, cái mình cứ ở
trong hơi thở nó cũng đẩy lui. Tay mình đưa ra, hay hoặc nhất là hành động ngoại
với hành động nội kết hợp nhau, nó cả hai hành động đó trở thành pháp Thân Hành
Niệm nó dẹp sạch hết. Họ đau, họ hết đau cái bắt đầu họ tin con.
(39:33) Phật
tử Kim Quang: Dạ! Ý Con tính viết cái bài mà đứng lên, ngồi xuống, đi
10 bước đó Thầy, xong là ngồi xuống. Cái bài đó để dạy, để cho mấy người thân,
nếu mà ai thấy thích hợp thì tập.
Trưởng
lão: Được chứ
con!
Phật tử
Kim Quang: Nên
con hỏi Thầy!
Trưởng
lão: Nó vừa
giúp cơ thể họ khỏe mạnh con.
Phật tử
Kim Quang: Dạ!
Mặc dù họ chưa ăn chay, nhưng mà nó có tác dụng gì không Thầy?
Trưởng
lão: Nó sẽ có
những cái tác dụng, nó đối trị và nó cũng tạo cái tâm họ lần lượt ăn chay con.
Con cứ dạy họ ôm pháp Thân Hành Niệm, lần lượt tự nhiên họ muốn ăn chay à. Phật
pháp nó hay lắm! Nó không phải là đi thuyết giảng bảo người ta ăn chay đâu. Mà
nó, ai muốn tu nó dạy cho vô cái pháp tu. Tu rồi cái pháp nó đưa ra, nó hướng dẫn
họ trở thành người tốt.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét