96- QUY Y TAM BẢO LÀ GIEO NHÂN VỚI PHẬT PHÁP
(1:03:55) Phật
tử: Có vị mà giảng như thế này, con không biết cái điều đó có đúng hay
không? Là giảng như vậy, họ nói là những đạo sư mà ở bên Thiên Chúa giáo đó, rồi
bên Hồi giáo đó, có thể là họ đã quy y Tam Bảo vô lượng kiếp trước mình nữa.
Nhưng vì tà kiến mà họ phải đi vào những con đường đó, có phải không Thầy?
Trưởng
lão: Không phải
con. Hễ con quy y Tam Bảo là con gieo cái nhân với Phật, Pháp, Tăng rồi, con
không lạc đường đâu. Cái đầu tiên của họ gieo với tà pháp, cho nên nó cứ lôi họ
vào tà pháp. Mà khi mà được quy y Tam Bảo rồi thì lần lượt bị cái sức lực của
cái người tu chứng như đức Phật, cái lực nó mạnh lắm con, nó dẹp hết tà giáo
ngoại đạo, không có cái giáo pháp nào có thể luận với đạo Phật được. Con thấy
bây giờ không có giáo pháp nào mà mà đem ra luận với Phật pháp được. Cả thế giới
của mình ai cũng đều chấp nhận rồi, đạo Phật là rất thực cho nên nó gần gũi với
con người. Còn tất cả những cái giáo pháp khác nó trừu tượng, nó dùng cái tưởng
nhiều quá, cho nên nó xa rời sự thực của con người. Vì vậy người nào mà quy y
Tam Bảo là gieo duyên với Phật pháp đó, nó không có mất cái đó đâu con.
Phật tử: Còn những cái vị mà bên Đại Thừa
đó Thầy, họ cũng quy y Tam Bảo. Nhưng tại sao họ lại đi vào cái giống như là tà
giáo. Họ giống như là một tu sĩ Bà La Môn vậy đó, để họ làm một cái giai cấp
Tăng lữ.
Trưởng
lão: Bây giờ Thầy
nói như thế này để mấy con thấy. Bây giờ con quy y Tam Bảo với một vị Thầy mà
chứng đạo như Phật, thí dụ vậy đi, thì mấy con sẽ không mất cái duyên với chánh
pháp. Bây giờ mấy con cũng quy y Tam Bảo với một vị Thầy mà phá giới, phạm giới.
Họ cũng quy y Phật, Pháp, Tăng. Rồi bây giờ Phật đó không phải là Phật Thích Ca
nữa mà Phật Di Đà, Di Lặc rồi đủ thứ hết. Như vậy rõ ràng là họ dựng lên những
ông Phật đó để họ quy y rồi, thì đó là họ dựng theo tà pháp rồi mấy con, làm
sao mà chánh pháp được. Cũng danh từ Phật nhưng mà nó lại sai, con hiểu không?
Cho nên cuối
cùng họ cứ đi về cái hướng đó thôi. Cũng như bây giờ mấy con quy y với Thầy, Thầy
là một người tu làm chủ sanh, già, bệnh, chết thì nó đúng pháp Phật rồi chứ gì.
Mà Thầy chưa làm chủ sanh, già, bệnh, chết, Thầy phạm giới, phá giới mà mấy con
cũng xin quy y với Thầy làm đệ tử, thì Thầy đã gieo một cái hạt giống nó không
lành, thì mấy con cũng phải chịu ảnh hưởng trong khi làm đệ tử của Thầy chứ. Nó
đi trật hướng rồi, có phải không? Thầy giữ giới trọn vẹn, không phạm một cái lỗi
lầm nào, thì mấy con quy y Thầy thì mấy con sẽ đúng chánh pháp. Kiếp này chưa
xong thì kiếp sau mấy con không mất cái chánh pháp đó. Bởi vì đó là chánh pháp
mà mấy con.
Còn một ông
Thầy cũng là Phật, Phật giáo nhưng mà phạm giới, phá giới ăn uống phi thời, phải
không? Các con thấy, nội cái giới ăn uống không thôi, chứ đừng nói chi cái
khác, mà mấy con lại quy y làm đệ tử của họ. Bây giờ họ đứng ở trên cái danh của
họ, họ có tạo những phước báu, cho nên họ làm Hòa thượng hay là làm chức vụ
này, chức vụ kia, mấy con thấy cũng có uy lắm chứ. Cho nên mình mới theo, mình
quy y, nhưng mà không ngờ nhìn lại các vị đó lại phạm giới, phá giới không làm
chủ được sự sống chết.
Phật tử: Dạ thưa Thầy. Mỗi buổi sáng,
trước khi con đi làm thì con lạy Tam Bảo ba lạy. Xong con quay về hướng Ấn Độ
con lạy một lạy là cám ơn đức Phật đã để lại chánh pháp, và con hướng về Việt
Nam đảnh lễ Thầy ba lạy, lạy một là con đảnh lễ là để cám ơn Thầy; còn lạy thứ
hai là con con đọc tên chồng con, tên con trai con, con gái con, con dâu con,
cháu nội con, đảnh lễ Thầy; còn lạy thứ ba đó con đọc tên mẹ chồng con và tất cả
thân quyến họ Võ, họ Đoàn. Rồi con ước nguyện rằng nhờ đảnh lễ Thầy thì tất cả
những vị này đều gặp được chánh pháp như vậy có được không vậy Thầy?
Trưởng
lão: Đó là cái
ước nguyện của con, ước nguyện của con thì lần lượt họ sẽ được đi theo vào pháp
Phật. Ước nguyện của con mà lúc nào con giữ trọn tâm nguyện của con tốt lành,
mong muốn cho những người thân trong cái thân tộc của mình, tất cả mọi người đều
được hưởng chánh pháp, thì ước nguyện của mình sẽ giúp cho họ lần lượt, chứ
không phải là mau được. Cái nghiệp của họ mà. Họ chưa gieo nhưng rồi giúp cho họ,
lần lượt gieo duyên với chánh Phật pháp. Lần lượt, Thầy nói là từ cái người này
được gieo duyên, rồi từ người khác. Cho nên các con thấy cứ đứa này rồi nó xin
quy y, đứa kia đòi xin quy y. Rồi lần lượt nó xin quy y. Còn mới đầu thì nó
không được đâu, không có dễ đâu. Nhưng mà lần lượt rồi con thấy nó có một sự
thay đổi. Rồi trong khi đó, mà mấy con lại tu hành, lại có những kết quả rồi,
đó chính là hành động sống của mấy con, chánh Phật pháp rồi, mấy con sẽ lôi hết
cả dòng họ mình đó. Điều đó là điều tốt con, con đảnh lễ như vậy là tốt.
(1:09:11) Phật
tử: Dạ thưa Thầy, vợ chồng con mới có được đứa cháu nội ba tháng, con
dâu con tên Tây nhưng mà nó là người Á châu, là người Tàu. Thành thử ra khi nó
đặt tên đứa nhỏ đó, cháu nội con, họ Võ nhưng mà nó đặt tên tiếng Anh, con mới
nghĩ tới con trai con tên là Quang Minh, Con gái là Ngọc Minh, Thầy cho pháp
danh là Tuệ Minh và Tuệ Châu thì con đặt tên nó là Đức Minh có tốt không vậy Thầy?
Trưởng
lão: Được chứ
không có sao đâu con, không có gì hết. Ví dụ cái giấy khai sanh của nó tên Tây,
tên Mỹ gì cũng được hết, con đừng có lo. Mà bây giờ cái pháp danh của nó đó là
nó không có lìa xa được Phật pháp, nó không lìa xa được dân tộc đó đâu.
Phật tử: Dạ thưa Thầy nhân dịp này tụi
con xin pháp danh cho nó luôn được không Thầy?
Trưởng
lão: Được chứ
đâu có gì đâu. Mình ghi cái tên tuổi nó đó con. Để rồi Thầy sẽ làm cho pháp
danh, Thầy, cho cái điệp phái đó con, có giấy tờ để căn cứ vào một cái cụ thể.
Phật tử: Dạ, Con cám ơn Thầy.
Phật tử
nam: Từ từ đọc
sách của Thầy để nó ngộ ra, với một phần cũng nhờ anh Minh Tâm giải (giải
thích) cho con nhiều câu hỏi lắm. Đêm đầu tiên con đặt chân tới đây thì con gặp
anh Minh Tâm. Anh Minh Tâm nói, con mới thắc mắc, con đưa ra những cái thắc mắc
đó cho anh Minh Tâm. Thành thử anh Minh Tâm giải cho con sao con thấy đúng ý của
con quá. Ảnh nói Thầy dạy như vậy.
Phật tử nữ: Anh hỏi lại Thầy dạy.
Phật tử nữ: Anh hỏi lại Thầy, chị nói anh hỏi
lại Thầy.
Phật tử
nam: Tại vì nó
có nhiều cái mà giống như anh Minh Tâm ảnh đã giải thích cho con mà bây giờ con
mới bất chợt thấy ra.
Trưởng
lão: Đúng rồi
con, Minh Tâm luôn luôn lúc nào mà nó chở Thầy đi ở trên xe đó, thì nó hỏi thắc
mắc, cũng như con hỏi nó vậy. Thầy mới dạy, dạy cho nó, rồi bây giờ, nó nghe,
nó hiểu, nó thấy đúng rồi. Bây giờ con hỏi nó cũng đúng với câu hỏi nó hỏi Thầy.
Nó lặp lại chứ có gì đâu, con có hiểu không?
Phật tử
nam: Thì ảnh
cũng nói là do Thầy dạy ảnh như vậy nên ảnh nói đúng như lời của Thầy.
Phật tử nữ: Tuệ Đức rất thích nói chuyện với
anh Minh Tâm.
Phật tử nữ: Dạ thưa Thầy, đa số như mà khi
hồi xưa, con cũng vậy, khi mới học pháp Thầy, cũng giống như Tuệ Đức, có biết
bao nhiêu câu hỏi, càng đọc càng thắc mắc. Nhưng mà từ từ sau đó, nó tự giải
hóa những bài học thêm đó Thầy, thì tự nhiên tự nó giải hóa.
Trưởng
lão: Tự nó hiểu,
tự nó hiểu ra, nó không còn, bớt nghi ngờ.
Phật tử
nam: Dạ với lại
bộ sách của Thầy thì khi con đọc lần đầu qua thì con mang nhiều cái thắc mắc lắm.
Nhưng mà con đọc lại lần thứ nhì đó, thì hầu như nó sáng lắm.
Trưởng
lão: Mới đầu, mấy
con đọc sách của Thầy coi như là cái đầu nó dộng xuống đất hết. Nó đi ngược lại
từ cái chỗ con hiểu Phật giáo đó.
Phật tử nữ: Cái cuốn số hai đó Thầy, trang
năm mươi sáu hay trang trăm năm mươi lăm gì đó, Thầy nói đức Phật về độ mẹ đó,
độ mẹ ở từ trường thiện gì đó. Thì con đọc thì con cũng hiểu mang máng, con hiểu
sơ sơ nhưng mà con không thắc mắc, tại vì Thầy giảng thì con từ từ thì con sẽ
hiểu thôi. Rồi một cái cuộn băng gần đây đó, thì Thầy mới nói ra khi mà đức Phật
đã chứng đạo rồi đó, mới quan sát coi mẹ mình ở từ trường chỗ nào, về mới dắt mẹ,
dạy cho mẹ đi vào tâm bất động, thanh thản, an lạc, vô sự. Thì con tự hiểu, con
hiểu ra, nhưng có nhiều bạn con cũng còn thắc mắc cái chỗ đó. Thắc mắc là cái
cõi Trời?
Trưởng
lão: Họ hiểu
sai, bây giờ mấy con nói chuyện với Thầy mấy con ngồi đây là những hình ảnh này
nó phóng ra, gọi là từ trường. Hình ảnh nó lưu lại mấy con, nó lưu lại hết, nó
phóng ra không gian hết. Cho nên bà mẹ chết, nó phóng ra. Rồi từ trường do bà
thiện, bà sanh được đức Phật, bà sống thiện cho nên nó mới sanh được một vị Đại
giác ngộ như vậy. Vì vậy bà không có tái sanh được, từ trường bà phóng ra luôn
luôn lúc nào cũng ở trong từ trường đó thôi. Chứ còn cái Thân Ngũ Uẩn thì nó diệt
sạch hết, nó đâu còn linh hồn gì đâu. Nó chỉ có được, cũng như bây giờ mấy con
chết nhưng hình ảnh của mấy con nó còn lưu trên không gian này, các con hiểu
không?
Nhưng mà đức
Phật là người tu chứng rồi đó, mới biết từ trường nào là của mẹ mình, từ trường
nào không của mẹ mình, các con hiểu không? Từ trường của mẹ mình, cái cuối cùng
khi mà mẹ mình đã chết đó, thì cái từ trường đó nó ở đâu? Bây giờ thấy cái từ
trường nó chỗ nào thì đức Phật mới đến đó đó, mới dùng từ trường tương ưng của
mình đó để dẫn dắt từ trường mà nó chưa được bất động tâm của mẹ, để giúp cho mẹ
từ đó. Chứ đâu phải lên cõi Trời mà độ.
Phật tử
nam và nữ: Thành
ra người ta hiểu sai. Như vậy bà cụ qua phần sau khi Thầy đã chứng đạo, thì Thầy
cũng có thể độ?
Trưởng
lão: Độ chứ
sao, độ cả cha lẫn mẹ nữa không có bỏ. Bây giờ đó ông Thân của Thầy chết rồi,
thì ông đi tái sanh rồi luân hồi rồi, thành con của người ta rồi, có phải
không? Bởi vì là chết đây sanh kia rồi, mà tâm thì chưa thanh tịnh thì làm sao
không tái sanh, con hiểu chưa? Chứ còn bà mẹ của đức Phật thì lại không tái
sanh cho nên nó nằm ở trong từ trường. Vì vậy mà đức Phật nói vào cõi Trời chứ
thật ra vào từ trường.
Phật tử nữ: Thầy dùng cái chữ cõi Trời đó,
thành ra chính vì cái chỗ đó người ta thắc mắc, với lại trong kinh hay nói cõi
Trời.
Trưởng
lão: Cõi Trời.
Phật tử: Thành ra tụi con mới hay thắc mắc
chỗ đó, tại sao Thầy nói là không có cõi Trời.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét