82- PHÁP DẪN TÂM VÀO ĐẠO
(7:36) Tu
sinh: Kính bạch Thầy, hôm trước Thầy có dạy con cái vấn đề, pháp Dẫn
Tâm Vào Đạo, Thầy có nói là khi tu trong tâm hết hôn trầm, thùy miên với vọng
tưởng là Thầy sẽ chỉ cái pháp cho con tu đó. Bây giờ Thầy chỉ pháp đó tiếp tục
hay là sao Thầy?
Trưởng
lão: Trước khi
mà Thầy dạy pháp Dẫn Tâm Vào Đạo thì tác ý “Tâm bất động, thanh thản,
an lạc, vô sự”. Thầy dạy cho các con có pháp Thân Hành Niệm rồi chứ gì, kết
hợp với Thân Hành Nội và Thân Hành Ngoại. Mục đích của nó là phá hôn trầm, thùy
miên, vọng tưởng, loạn tưởng đó. Các con sẽ ôm pháp này thì sẽ diệt hết. Cho
nên trong một thời gian, trời đất ơi, Thầy dạy cái pháp Thân Hành Niệm con biết
bao lâu không? Bây giờ mà nhắc tới nó thì mấy con là người thuần thục nhất rồi,
bây giờ hết hôn trầm, thùy miên rồi. Phải không?
Tu sinh: Dạ.
Trưởng
lão: Thì bây giờ
phải tu dẫn tâm chứ sao? Chứ bây giờ mà còn gục tới gục lui nữa, thì lấy roi
mây mà quất chứ sao. Trời đất ơi! Học trò gì, học hết một khóa rồi, mà trở lại
nó không biết đọc chữ gì hết.
Tu sinh: Bạch Thầy, tâm con không còn bị
hôn trầm, thùy miên nữa, con không có bị vọng tưởng nữa.
Trưởng
lão: Thì bây giờ
cứ ôm cái pháp này tu nữa đi, có phải không?
Tu sinh: Bây giờ chỉ tu cái pháp này?
Trưởng
lão: Rồi hơi
hơi, không có buồn ngủ một chút thì trời ơi! Con hôm nay sao mất ngủ?
Tu sinh: Dạ, con không sợ…
Trưởng
lão: Còn sợ mất
ngủ nữa chứ.
Tu sinh: Bạch Thầy, con xin trình với Thầy
là mười ngày con tu được đó, từ đó đến nay con không có ngủ bao nhiêu hết. Một
đêm con chỉ có ngủ một tiếng hay một tiếng rưỡi đồng hồ thôi. Con không lo. Con
chỉ lo tu không được thôi, chứ còn ngủ không được kệ nó con không lo.
Trưởng lão: Đừng có lo sợ mất ngủ.
Tu sinh: Dạ.
Trưởng
lão: Cho nên
khi mà ôm pháp Thân Hành Niệm rồi, thì mấy con rất tỉnh và nó không ngủ càng tốt.
Đừng có sợ như người đời. Không ngủ, lăn qua lộn lại hoài. Trời đất ơi! Cái
pháp giữ tâm bất động đâu? Có phải không? Mình cứ đưa cái pháp mình ra thì mình
có lăn lộn đâu. Còn mấy con để cái tâm mà sợ mất ngủ, nó mới lặn lộn. Các con
hiểu chưa?
Tu sinh: Dạ, con thấy mấy cô ở dưới cô
không ngủ được là cô đi hỏi tùm lum, con thì con không lo cái gì đâu. Con không
ngủ được càng tốt, để tu không có sao hết, con không sợ đâu.
Trưởng
lão: Đó, thì đừng
có dao động trước tâm si của mình, trước cái ham ngủ của mình, đó là cái dở.
Khi mà thấy mình tỉnh thức được thì mình cứ ôm cái pháp đó tu. Nó khi mà thấy
cái sự tỉnh thức nó không còn hôn trầm, thùy miên nữa thì mấy con cứ ôm pháp
Như Lý Tác Ý mình để giữ tâm bất động. Bây giờ nó không còn thời khóa tu tập
như ba tiếng hay là sáu tiếng nữa, mà giờ phút nào cũng giữ tâm bất động.
(10:18) Tu
sinh: Bạch Thầy ngày hôm qua Thầy dạy, Thầy nói là tu pháp đó thì khi
đi, đứng, nằm, ngồi, trong bốn oai nghi đều tu được, chứ không phải là ngồi
không thôi?
Trưởng
lão: Chứ sao
con, bây giờ nó ngồi mà nó không đau thì cứ ngồi. Mà nó ngồi nó đau thì đứng dậy
đi, mà đi mỏi chân thì ngồi, hoặc là đứng hoặc là nằm. Pháp Dẫn Tâm Vào Đạo là
phương pháp để chúng ta bất động ở trên Tứ Niệm Xứ, cho nên nó tu trong bốn oai
nghi. Phải tu trong bốn oai nghi chứ không phải là tu trong một oai nghi. Nhưng
mà tùy sức con ngồi nhiều được thì con cứ ngồi, đâu có ép con phải ngồi, giờ
căn cứ phải ngồi ba mươi phút, rồi đi ba mươi phút, con bị căn cứ vào cái thời
gian ba mươi phút, ba mươi phút đó là bị phân tâm. Nó ngồi được bao lâu kệ nó,
tôi chỉ giữ tâm bất động. Mà con nghe khi nó ngồi như vậy, nó có cảm thọ là nó
tê hay nó đau, thì tôi đứng dậy tôi đi là nó hết đau, tê liền. Con có hiểu
không?
Tu sinh: Dạ.
Trưởng
lão: Chứ không
phải tôi ngồi đây, tôi ráng tôi gồng mình tôi chịu đau, tôi tác ý “Thọ
này đi đi, đừng có tê nữa” thì điên hay sao, đứng dậy nó hết tê chứ bộ,
ở đây dùng pháp làm cái gì đây?

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét