455- 5- PHẢI SIÊNG NĂNG TẬP LUYỆN PHÁP NHƯ LÝ TÁC Ý
(45:19) Bây
giờ mấy con biết vọng tưởng của mấy con nó nhiều lắm, nó nhiều như cát ở trên
sa mạc. Mà hằng ngày mấy con dùng cái câu tác ý, mỗi một niệm khởi ra mấy con
tác ý: “Tâm bất động, thanh thản, an lạc, vô sự. Đi! Niệm nào cũng phải
đi”, không thì nó lặng lẽ trở lại. Mà bây giờ các con tác ý như vậy cho đến
khi trong tâm mấy con ngồi đây mà nó im phăng phắc, không niệm. Thì cái lực tác
ý của mấy con biết bao nhiêu triệu lần trong ngày câu tác ý không? Cho nên nó mới
kết thành một cái lực, chứ đâu phải tác ý một câu như Thầy rồi nó có lực được.
Mà nó, do tác ý để cho tâm nó được bất động cho nên nó tác ý rất nhiều, có một
niệm nào khởi ra nó tác ý, có một niệm nào khởi ra nó tác ý. Ví dụ như bây giờ
nó bị hôn trầm thuỳ miên, nó cũng tác ý: “tâm thanh thản, an lạc, vô sự” hoặc
là “tâm tỉnh thức, không được hôn trầm thuỳ miên”. Nó tác ý: “tâm
định tĩnh, không hôn trầm thuỳ miên”, nó nhắc cái tâm được định tĩnh, nó nhắc
cái tâm sáng suốt, nó nhắc cái tâm nó đừng hôn trầm thuỳ miên. Thì câu tác ý đó
nó cứ nhắc, nhắc cho đến khi tâm nó hoàn toàn không hôn trầm thuỳ miên. Nếu bấy
giờ nó cứ nó lẳng lặng nó cứ ngủ chứ gì, mấy con cố ý tác ý, tác ý hoài: “tâm
thanh thản, an lạc, vô sự”, “tâm bất động, không hôn trầm thuỳ
miên”, “tâm sáng suốt, không hôn thuỳ triền miên”. Mấy con nhắc
hoài, câu đó nhắc hoài, cho nên mấy con nhớ cái câu mà tác ý của mấy con, nhờ
nhắc nhiều lần mà nó trở thành ý thức lực. Sau này nó mới có được Tứ Thần Túc của
nó, Tứ Như Ý Túc của nó, chứ đâu phải là nhắc một lần mấy con được. Cho nên mấy
con siêng năng, mấy con tập luyện thì sẽ được.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét