43- CẬN TỬ NGHIỆP
(1:20:03) Phật
tử: Thầy giảng cho con về cái cận tử nghiệp đó Thầy.
Trưởng
lão: Cận tử
nghiệp khi mà mấy con sống hằng ngày mấy con tạo thành một cái lực, cái lực
nghiệp. Cho nên khi mà cái lực nghiệp nó mà sắp sửa để mà trả cái quả của nó gọi
là cận tử nghiệp - sắp sửa bỏ cái thân này để trả cái quả. Thì cái hiện
tượng của cái cận tử nghiệp là cái hiện tượng trả quả trong kiếp hiện tại con
còn sống.
Nghĩa là con
nằm ở trên giường bệnh mà lăn lộn hoặc là con bị bán thân, con không có tự giải
quyết cho mình được những cái gì hết. Đó là trả cái quả của cận tử nghiệp, để rồi
mình chết trong cái đau khổ đó là cận tử nghiệp, mà cái cận tử nghiệp nó hiện
tượng, nó chứng minh cho con sẽ sanh vào một cái khổ là con đang ở trong cái cảnh
khổ đó. Chẳng hạn là bây giờ con đang lăn lộn, đau khổ gì đó, con tưởng con
sanh ra đứa bé nó mạnh khỏe sao? Con sanh ra đứa bé nó đau èo ọt, èo ọt, nó đau
liên miên bất tận. Nghĩa là hết bệnh này tới bệnh khác, hết bệnh khác. Con thấy
nhiều cái đứa trẻ bệnh này nó trả bệnh khác, mà có nhiều cái đứa trẻ bệnh nó ngặt
nghèo nữa mấy con, bệnh mà phải tốn hao tiền bạc rất nhiều mới sống, mới cứu được
đứa trẻ. Nó phải thay tim, thay thận, nó đủ cách. Mà một đứa trẻ nó làm tội lỗi
gì, mà chính cái cận tử nghiệp của mấy con, nó hiện tượng để nó báo cho mấy con
sanh ra những đứa trẻ đó, nó khổ đau đến cái mức độ đó mấy con, để trả cái quả
đó.
Cho nên
chúng ta hãy sống thiện chứ còn sống ác coi như là phải trả quả thôi, mà cái cận
tử nghiệp là cái lăn lộn ở trên cái phút mà sắp sửa chết gọi là cái nghiệp cuối
cùng, con hiểu không? Nghĩa là chỉ trong chừng vài giây, vài phút, một giờ nữa
là chết mà nó làm cho mấy con đau khổ quá tận cùng. Hoặc là yên ổn nằm nghe
thanh thản an ổn. Đó là cái cận tử nghiệp của mấy con tốt, mà cái người mà nằm
an ổn mà thấy thoải mái, dễ chịu không đau nhức chỗ nào hết rồi tắt thở chết
đó, thì mấy cái người này họ sẽ sanh vào cái chỗ bình an nhất. Mà hầu hết con
người chúng ta sắp sửa chết có người nào mà không lăn lộn mấy con, phải thấy
trong đau khổ rồi mới chịu chết, chứ không có người nào bình an.
(1:22:11) Cho
nên chỉ có những người sống được tâm bất động, thanh thản, an lạc, vô sự là những
người đó thật sự bình an. Cho nên muốn được như vậy, muốn cho cái cận tử nghiệp
mình tốt lành thì mình phải tự tại trong sanh tử thì mới tốt lành. Chứ còn để
nghiệp, bởi vì cận tử nghiệp mà, cái nghiệp cuối cùng mà, thì nó hiện đến để nó
báo động cho chúng ta biết rằng chúng ta sẽ sanh làm con vật; hay hoặc sanh vào
cái chỗ đau khổ; sanh vào cái chỗ nghèo đói, chúng ta mới hiện tượng ở trên cái
cận tử nghiệp - cái hành động cuối cùng sắp sửa chết. Thì mấy con sẽ thấy cái
người mà sắp sửa chết họ sẽ trối, họ sẽ nghĩ cái này, họ sẽ sợ hãi cái kia đủ
loại đó, thì mấy con lấy cái đó suy ra, thì đó là cái nhân quả để đưa họ đi đến
cái chỗ tái sanh luân hồi.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét