40- THƯA HỎI PHÁP THÂN HÀNH NIỆM
(1:06:27) Phật
tử: Cho con hỏi về pháp Thân Hành Niệm?
Trưởng
lão: Thầy dạy
sao con cứ tập vậy. Mà con phải về ở Ninh Bình, con phải về Ninh Bình con, con
phải lo giúp cho Thanh Quang, bởi vì Thầy gửi bức thư Thanh Quang vào trong
này, thì ở ngoài đó, mấy con đã biết ở Ninh Bình rồi chứ gì? Mấy con phải về
Ninh Bình, thử coi cái tổ chức của Thanh Quang như thế nào để trợ giúp thêm, để
nó vững chắc hơn, chứ nếu không sơ sót. Cái nơi đó nó còn sơ sót nhiều lắm, mấy
con phải về.
Biết cái
pháp Thân Hành Niệm. Thầy bảo ôm cái pháp Thân Hành Niệm, nó sẽ diệt hết hôn trầm
thùy miên, nó sẽ diệt hết vọng tưởng, thì mình chỉ ôm một cái pháp này mà đi tới
thôi, phải không?
Mấy con cứ
ráng ôm pháp, đừng có hỏi lăng xăng, tu pháp khác gì hết, cứ ôm pháp này để diệt.
Ngồi lại để thử cái tâm mình nó yên lặng được bao lâu. Nó chỉ 30 phút thì mình
tiếp tục mình tu cái pháp Thân Hành Niệm nữa, nó ngồi lại được 1 giờ thì mình lại
tiếp tục được 2 giờ, mình mới ngồi lại mình tu mình thấy nó tăng dần lên, thì
mình cứ ôm pháp Thân Hành Niệm, cho đến khi mà hoàn toàn một ngày đêm nó bất động
thì như vậy là khỏi tu pháp Thân Hành Niệm, tiến tới vô cái pháp Tứ Niệm Xứ.
Nhưng mà cái lớp đó nó còn lâu lắm. Phải không? Cái lớp Tứ Niệm Xứ còn lâu lắm.
Mà bây giờ
cái trách nhiệm của con là Thanh Quang sẽ sắp sửa vào trong này, để Thanh Quang
tập tu chứ không khéo Thanh Quang chết rồi, tu tập không tới thì nó theo cái
nghiệp nó đi mất còn gì, con hiểu không? Cho nên mấy con phải về ngoài đó, giúp
đỡ ngoài đó, chứ đừng có nấn ná ở trong này mấy con để Thanh Quang ngoài đó.
Giao cho những người khác thì Thầy sợ nó không có đủ khả năng và đồng thời mấy
con ra đó mấy con hướng dẫn cho mọi người, người ta sẽ tu tập cách thức pháp
Thân Hành Niệm.
Người ta ở
ngoài đó Thanh Quang cũng dạy người ta ngồi thiền cách này, cách kia rồi phải
không? Thì bắt đầu bây giờ thấy ngồi lúc lắc, ngồi mà này kia thì mấy con sửa
dùm cho người ta chứ. Chứ Thanh Quang đi rồi lấy ai mà sửa, mấy con hiểu chưa?
Nhớ! Cái phần của mấy con thì kể như là mấy con ôm pháp Thân Hành Niệm mà đi tới.
Chứ khỏi cần phải để ý bàn đạp, mấy con cứ lo…
(1:08:23) Phật
tử: Thầy cho con xin pháp môn hợp với đặc tướng của con ạ?
Trưởng
lão: Hợp đặc tướng
thì con sẽ tu cái về cái phần mà Định Niệm Hơi Thở về phần "An tịnh
tâm hành" đó con, còn bệnh đau thì "An tịnh thân
hành". Mấy con nhớ chữ thân với chữ tâm khác con, con nhớ không?
Cái tâm để
cho cái tâm mình nó an ổn, còn cái thân để cho cái thân nó không còn bệnh đau,
thì hai cái này là hai người tuy rằng cũng một hơi thở nhưng mà cái tác ý nó
khác nhau, đó thì con nên tập cái tâm hành, còn con thì nên tập cái thân hành để
cứu lấy thân mình.
Nhớ lời Thầy
con! Về mình tập là không phí cái công của mình đâu, mà nó đem lại sự bình an,
đem lại cái tâm bình an của mình. Rồi bây giờ mấy con còn hỏi Thầy gì không? Nhớ
rồi mấy con cứ về tu không có gì đâu con, tập cho nó thuần thục có gì mấy con sẽ
trở lên gặp Thầy.
Phật tử: Vâng!
Trưởng
lão: Rồi mấy
con cũng cần về ngoài Ninh Bình, mấy con phải lo lắng ở ngoài đó. Cái cơ sở mà
làm như vậy mà Thanh Quang đi Thầy cũng lo, sợ những người mà trong cái ban
lãnh đạo nó không trọn vẹn, còn mấy con ra đó mấy con phụ lực cho đời sống và
tu, có gì báo cáo cho Thầy, để mà Thầy biết kịp lúc cần Thầy gọi điện thoại ra
giúp đỡ cho ở ngoài đó được bình an con! Rồi bây giờ mấy con có hỏi Thầy gì nữa
không con? Các con Phật tử mới đến…, như này giờ Thầy đã nói rồi.
Mấy con mới
đến thì mấy con chưa nghe Thầy nói, nhưng mấy con chắc cũng hiểu vì đọc kinh
sách của Thầy rồi, mà khi đọc kinh sách của Thầy có cái gì mấy con chưa hiểu mấy
con hỏi. Thầy sẽ trả lời và giải thích cho mấy con hiểu rõ thêm hơn.
(1:10:16) Mục
đích của đạo Phật thì là tu tập để làm chủ sanh, già, bệnh, chết. Làm chủ được
cái đời sống của mình. Tâm mình không phiền não, không đau khổ, làm chủ được
già không lụm cụm, không yếu đuối. Cũng như có cụ già mới vô Thầy thấy yếu đuối
đó, lẽ ra cái tuổi đó phải quắc thước hơn một chút thấy khỏe, nếu mà có tu tập
thì cụ sẽ quắc thước lắm, không có yếu đuối, ráng cố gắng! Trước giờ chưa biết,
bây giờ đã biết thì cố gắng tập cho đến khi mà mình chết, mình nằm chết một
cách tự tại không đau khổ, chứ không khéo lớn tuổi rồi nó sẽ chết trong cái đau
khổ do bệnh tật. Gặp Thầy thì Thầy chỉ dạy cho cái phương pháp, mình lớn tuổi
mình đâu có làm gì đâu, cho nên mình cứ mình tập cái phương pháp đó, mà nó lại
trở thành cứu cánh của mình sau này.
Còn mấy con
còn trẻ tuổi thì mấy con hãy tập để cho nó có cái căn bản, để cho nó làm chủ được
cái sự sống chết của mình, trước tiên mình phải làm chủ cái bệnh. Mình còn sống
ở trong gia đình thì mình phải nương vào cái phương pháp để mình đẩy lui những
cái bệnh đau trên thân và mình tạo cho cái thân nó không có xảy ra những bệnh tật,
để nó đem lại cái sự bình an cho mình.
Thì mấy con
đọc kinh sách của Thầy có những gì mà chưa hiểu hoặc là có tập mà thấy những hiện
tượng nó xảy ra như thế nào? Thì mấy con trình lại Thầy để Thầy giúp đỡ chỉ cho
cái đúng cái sai, để mấy con biết mà tu tập nó không sai. Rồi bây giờ có ai hỏi
Thầy không con?

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét