322- ĐĂNG KÝ THỜI GIAN
(23:01) Cho
nên, hôm nay Thầy về đây, để gặp các thầy, để gặp quý tu sĩ nam để hướng dẫn
cách thức cho rõ ràng. Cách thức thứ nhất để đăng ký vào Tu viện. Cách thức thứ
hai để Độc cư. Nghĩa là dẹp bỏ hết không viết, không nghiên cứu, không đọc kinh
sách gọi là Độc cư.
Còn dạy mấy
con cái lớp mới vào để đăng ký, phải đăng ký đúng 3 tháng trở lên 6 tháng chớ
không đăng ký trong 1-2 ngày, 5 ngày, mình khách vãng lai mình đến 1-2 ngày thì
nó dễ, cái đó khác, người ta sẽ đăng ký cách khác, còn đăng ký mà có sổ sách
đàng hoàng thì nó phải dài hạn từ 3 tháng trở lên. Các con nhớ từ 3 tháng trở
lên. Còn dưới 3 tháng thì mấy con đến thăm quan, thì người ta sẽ đăng ký 1-2
ngày rồi mấy con ở 1-2 ngày về chớ người ta không cho mấy con ở lâu. Bởi vì cái
quyền của chính quyền Nhà nước không cho. Còn mấy con đăng ký ba tháng, rồi mấy
con mới ở tuần lễ mấy con ra đi thì người ta gạt tên người ta đuổi luôn. Sau
khi trở lại người ta không chấp nhận cho mấy con vào Tu viện. Chớ không phải là
dễ dãi như hồi nào tới giờ đâu đi ra đi vô được, không phải đâu! Người ta sẽ đuổi
luôn.
(24:19) Khi
mà đăng ký 3 tháng mấy con ở đúng 3 tháng, mấy con muốn đi, thì người ta cho
đi. Rồi mấy con trở lại người ta cho mấy con tập trở lại. Đăng ký đúng 3 tháng,
giá chót ở Tu viện 3 tháng, đăng ký 3 tháng. Còn mấy con khách vãng lai thì mấy
con đến ở đây 1 ngày, 2 ngày thì người ta báo cáo cho chính quyền ở đây để tên
họ, có cái người cư sĩ tên đó, ở địa phương đó đến đây, vì vậy mong quý ông chấp
nhận cho họ ở đây trong 1-2 ngày thì người ta sẽ cho mấy con ở được 1-2 ngày rồi
mấy con đi còn mấy con ở thêm 1 tuần lễ không được. Còn 3 tháng là giá chót
đăng ký cho mấy con tập luyện cái Hạnh Độc Cư. Sau 3 tháng mấy con đăng ký rồi
mấy con Độc Cư không được đi tới đi lui đâu nữa hết. Sau 3 tháng mấy con muốn
ra thì ra, không ở Tu viện nữa cũng được mấy con cứ về, người ta không nói gì.
Nhưng mấy con đến, trở lại đăng ký người ta cho đăng ký. Còn mấy con đăng ký ba
tháng, mà mấy con bỏ lửng chửng mấy con ra đi, người ta sau khi đó, người ta sẽ
gạt luôn tên mấy con. Và cái danh sách của mấy con người ta còn nắm trong sổ, mấy
con đến là người ta nắm cái tên của mấy con là người ta không chấp nhận, cho mấy
con rời khỏi Tu viện, người ta không cho mấy con ở đây một giờ.
Đó là cái kỷ
luật của Tu viện hôm nay Thầy đứng ra sắp xếp. Thầy không để cho một mình cô Út
làm một cách không có nghiêm chỉnh, không có nghiêm chỉnh! Vui vẻ, lúc nào cũng
cởi mở, cũng dễ dàng, Thầy thì không được! Cho nên khi mà bước vào cái vấn đề
mà hướng dẫn cho người tu tập để làm chủ Sinh - Già - Bệnh - Chết thì không thể
thiếu kỷ luật.
Trường học
mà thiếu kỷ luật thì học sinh không giỏi, mà trường tu thiếu kỷ luật cho nên tu
sĩ không tu chứng. Bằng chứng 34 năm trời thiếu kỷ luật, các con thấy rất rõ.
34 năm trời khi Thầy mở Tu viện Chơn Như, từ Chùa Am mà Thầy tiếp nhận những đệ
tử đầu tiên vào đây 4 vị, ở 4 tỉnh. Trong đó có thầy Như Hải ở Nha Trang, thầy
đã chết rồi và cô Bảo thì ở Đồng Nai, cô Chánh thì ở Đồng Tháp, con thấy mỗi
người ở một xứ mà.
(26:43) Cho
nên vì vậy đó, mà sau khi về đây xin Thầy tu tập, 4 người đệ tử này, thì buổi
sáng đến đây xin Thầy tu tập thì Thầy đến Thầy trình cho chính quyền Nhà nước ở
đây, ở xã ở đây, họ chấp nhận. Thì buổi chiều hai giờ Công An huyện đến đây mời
4 người này ra, giam họ một đêm điều tra. Đó là hiện tượng của Tu viện chúng ta
gặp khó khăn, nó báo trước như vậy, thật sự nó khó! Mà Thầy thấy cũng thương
yêu cho nên không có khó khăn, không có kỳ thị, ai đến thì cứ chấp nhận cho ở
tu thôi. Nhưng mà suốt cái thời gian đã xác định rằng thiếu kỷ luật là người tu
không chứng, đúng! 34 năm trời, kẻ ra người vào, kẻ ra người vào. Rõ ràng mấy
con thấy, mấy con thấy rất rõ hay không.
Cho nên người
tu không chứng, lớp lang thì không rõ ràng, ai cũng thấy mình cũng như nhau.
Người nào vô đây mấy con vô đây, mấy con thấy người nào cũng giống giống như
nhau không có người nào tu cái lớp nào cao hết, không có thấy! Sự thật ra trong
cái lớp này có người sống Độc Cư được chớ, nhưng mà có người sống Độc Cư chưa
được chớ. Nó phải có hai lớp rõ ràng rồi, Thầy nói đây là đơn giản thôi, chớ
chưa nói về cái phần Nhiếp Tâm - An Trú Tâm của mấy con, cái người lọt trong
Không Tưởng nữa, chớ đâu phải?
Mấy con Nhiếp
tâm không vọng tưởng mấy con tưởng đúng à? Đâu phải cái chuyện đó mấy con, nhiều
khi mấy con ai dạy ly dục ly ác pháp để Tâm Bất Động? Cho nên mấy con thấy bây
giờ mình ngồi Thiền để mình Nhiếp tâm, mình thấy tâm không còn vọng tưởng nào hết,
nhưng mà không ngờ mấy con lọt trong Không - Không có ý thức. Chớ đâu phải là
không có vọng tưởng. Bởi vì mình ức chế cái ý thức của mình không hoạt động thì
cái Tưởng Không nó phải hiện ra. Cái Tưởng Uẩn mà, Tưởng Không nó hiện ra. Nó
trong cái trạng thái đó, mấy con cho đúng à, không! Thầy đã duyệt hết rồi. Thầy
duyệt hết, những cái số tu sĩ Thầy đã duyệt.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét