307- ĐỨC TRƯỞNG LÃO NHẮC NHỞ LƯU Ý KHI CHIA SẺ KINH SÁCH VỚI NGƯỜI
KHÁC
(3:57) Trưởng
lão: Quý thầy, quý cô cứ nghĩ rằng trong một cái kinh sách mà của Thầy
viết ra, Thầy phổ biến ra rất nhiều. Nhưng mà cái người mà được đọc kinh sách
Thầy là được bao nhiêu người? Nó có cái duyên mới được đọc, còn nó không duyên
là không được đọc! Không được đọc!
Bởi vì Thầy
cũng theo cái nhân duyên, chứ không phải là Thầy tạo cái điều kiện buôn bán những
lời của Phật dạy. Cũng như kinh sách Thầy thì quý Phật tử, quý thầy không thể
tìm ở trong tiệm sách có bán. Bởi vì Thầy không có mục đích kinh doanh về cái
trí tuệ của mình, cho nên không bán. Lời của Phật dạy sự tu tập, kinh nghiệm tu
tập giải thoát, lời dạy đạo đức thì không thể đem bán nó như vậy được, mình
không thể bán. Ai có đủ duyên thì sẽ gặp, thì khi đó gặp thì mình trao, mình
cho.
Cũng như bây
giờ quý Phật tử có được những tập sách của Thầy, có người bạn mình đến thăm và
thấy người này cũng có tâm, cũng hướng về Phật pháp, thì mình nói: “Ờ
tôi sẽ gởi cho chị về chị đọc cái bộ sách này, tôi được. Đọc cái bộ sách này của
thầy Thông Lạc viết rất hay”. Thì do đó cái duyên nó tới rồi, thì mấy
con trao lại cho cái người đó người ta đọc. Người ta đọc viết như mình thì đó
là cái nhân duyên. Còn nó chưa có nhân duyên thì cái người này họ đang chấp
cúng bái, cầu khẩn, họ đang chấp ở trong cái thiền định, ngồi thiền cho nhiều, ức
chế tâm hết vọng tưởng. Thì mấy con thấy họ đang cố chấp thì đừng nên làm chướng
ngại họ. Đưa sách Thầy ra họ bực quá, họ nói: “Sách gì mà dạy gì kỳ vậy”. Không
có hợp với họ.
Cho nên khi
nào mình thấy họ là người tha thiết tu để làm chủ sanh, già, bệnh, chết. Còn
cái người mà người ta cũng theo tôn giáo mà người ta tu tập để người ta cầu tha
lực, cầu Phật Quán Âm gia hộ để tai qua nạn khỏi, cầu Phật để mà được vãng sanh
Cực Lạc Tây Phương. Thì những người đó mình thấy cái duyên họ đúng thì mình cho
mượn, mà thấy cái duyên không đúng, đừng cho mấy con. Làm chướng ngại người ta,
rồi người ta sanh ra tức.
Cũng như thuở
giờ mà người ta chuyên người ta niệm Phật để cầu vãng sanh. Người ta niệm tới
mà người ta vô niệm. Nghĩa là người ta không niệm mà trong đầu vẫn nghe âm
thanh niệm Phật, thì mình đừng nên làm động người ta. Dù sao đi nữa người ta
cũng sử dụng được một cái tưởng của người ta. Sự thật ra thì nó không có cõi Cực
Lạc, nhưng nó có cái thế giới tưởng của cái tưởng của họ mấy con.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét