204- GIỚI LUẬT CỘNG VỚI HIỂU BIẾT LÀ TRÍ TUỆ
(07:53) Vì
vậy, mà khi mà muốn đi vào cái con đường này. Con đường này để đi vào cái định
mà Sơ Thiền này. Thì không phải ngay từ cái Sơ Thiền mà chúng ta ly dục, ly ác
pháp mà chúng ta nhập được nó, mà chúng ta phải đi từ Giới. Bởi vì, giới luật
nó sẽ cộng với cái sự hiểu biết của mình, gọi là trí tuệ. Vì vậy, mà đức Phật
xác định trong cái bài kinh Sonadanda đó, thì đức Phật có xác định trí tuệ và
giới luật: “Trí tuệ ở đâu thì giới luật ở đó, mà giới luật ở đâu thì trí tuệ
ở đó. Trí tuệ làm thanh tịnh giới luật, mà giới luật làm thanh tịnh trí tuệ”.
Do đó, trí tuệ cộng với giới luật nó là minh. Nếu mà cái người mà
tu phạm giới, thì cái người đó có trí mà không có giới luật đó, tức là không có
đạo đức đó, không có đức đó thì cái người đó là vô minh. Dù là người đó hiểu biết
cái gì cũng rõ nhưng mà thiếu giới luật, phạm giới luật thì người đó không được
gọi là minh. Cho nên, khi mà mình hai cái, cái sự hiểu biết của mình cộng với
cái hiểu biết trong cái giới luật. Nó làm cho các pháp ác nó bị ly ra. Cái lòng
ham muốn của mình lìa ra, thì cái đó gọi là giới luật. Cho nên, vì vậy mà giới
luật nó giúp cho chúng ta hoàn toàn khép chặt mình ở trong cái ly dục, ly ác
pháp.
Vì vậy, mà
chúng ta đi vào cái ngõ Giới mà chúng ta vào. Vì vậy, mà “Giới - Định - Tuệ".
Cho nên, giới sanh định, từ giới nó mới sanh định chứ không phải mà tu thiền định
mà có định, phải không? Mình phải tu từ cái giới. Bắt đầu giới thì nó có giới cấm,
nó có giới đức, giới hành, giới hạnh.
Do thực hiện
ở trong giới thì nó sẽ giúp cho thân tâm mình ly dục, ly ác pháp, thanh tịnh.
Vì vậy, mà nó đưa mình đến đi đến chỗ thiền định, chỗ định. Vì vậy, mà cái định
đầu tiên của nó là cái thiền định đầu tiên của nó là cái Sơ Thiền. Cho nên,
mình tu coi như là mình không có ngồi thiền, không có gì hết mà hằng ngày mình
tiếp xúc với mọi người, tức là tiếp xúc với mọi ác pháp mà tâm mình bất động
thì lúc bây giờ đó là mình có thiền định rồi.
Còn không,
mình ngồi đây mình ức chế cái tâm mình không vọng tưởng. Nhưng mình ngồi đó thì
nó không, nó yên lặng, nó rất tốt đó, nhưng mà xả thiền ra đụng chuyện thì tâm
mình nó sân, nó phiền não, nó đủ thứ, mà nó không hết. Thì như vậy, rõ ràng là
mình bị ức chế tâm chứ thật sự ra mình không phải là mình tu theo đúng cái với
thiền của Phật. Còn thiền của Phật ngay trực tiếp các pháp xung quanh mình,
ngay mọi người, người ta khen, người ta chê, người ta chửi mắng, mạ nhục, người
ta nói nặng, nói nhẹ, nói đủ thứ hết mà mình vẫn thản nhiên. Thì cái thiền của
Phật đó gọi là ngăn ác diệt ác. Mà cái thiền đó gọi là Sơ Thiền.
(10:05) Cho
nên, chúng ta dùng ý thức, dùng cái giới luật mà chúng ta đi vào đi vào cái nẻo
này thì chúng ta đạt được cái thiền định đó. Còn nếu mà chúng ta không khéo thì
chúng ta bị ức chế rồi chúng ta không còn tìm được đường giải thoát. Đó, thì
hôm nay các con nghe Thầy nói cái thiền định đơn giản, đâu có cần gì phải ngồi
thiền. Hằng ngày, người ta chửi đừng giận là mình có thiền định rồi đó, phải
không? Người ta nói nặng mình, mình hổng giận, người ta khen mình, mình hổng mừng.
Chứ nhiều khi người ta khen mình cái mình mừng, mình thấy mình thấy cái người
đó dễ thương. Họ khen mình cái mình thấy dễ thương, mà chửi mình, mình thấy
ghét thì cái điều đó là mình bị bị động.
Đó, cho nên
thiền định hằng ngày, sống chung với mọi người mà mình biết mình có thiền hay
không có thiền chứ? Người ta chửi mình, mình không giận, tức mình có thiền rồi
đó. Thiền là do cái tâm không giận chứ đâu phải là do cái tâm hết vọng tưởng.
Cho nên, mình có vọng tưởng là mình có nghĩ cái này, nghĩ cái kia, mình nghĩ
thiện mà. Mình nghĩ cái gì nó cũng lợi ích cho mọi người hết đâu đâu có hại ai
đâu, mà mình sợ. Cho nên, mình cứ nghĩ, chứ đâu phải mình nhập định như cây đá
đâu, người ta đâu có biết nghĩ nữa. Còn mình ngồi đây bây giờ mình không có cho
nghĩ ngợi gì hết, hoàn toàn im phăng phắc thì có đương nhiên là mình trở thành
cây đá mất rồi. Mặc dù, mình biết lên nhưng mà biết mà không dám nghĩ gì hết
thì coi như là như cây đá chứ gì. Thì cái đó nó đưa mình đi đến chỗ không giải
thoát.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét