153- DỰNG LẠI CHÁNH PHÁP NHƯ LỜI PHẬT DẠY
(1:36:14) Trưởng
lão: Bây giờ mấy con còn hỏi Thầy gì nữa không con? Không có gì nữa
con? Hết rồi! Thôi ráng tu thôi mấy con! Ráng tu! Người nào có duyên tu về đây,
gần Thầy đi. Còn chưa duyên thì mấy con phải sắp xếp. Còn có duyên đủ thì cứ về
ở gần Thầy đi, rồi lần lượt Thầy dạy cho mấy con tu. Chứ Thầy tu được rồi thì để
làm gì đây? Có phải không? Cho nên dạy mấy con tu được, tức là mấy con cùng Thầy
để dựng lại chánh pháp của Phật đó. Không có pháp nào mà nói pháp Thầy tu sai
được. Chính một mình Thầy mà Thầy dựng lại chánh pháp. Mấy con biết không? Thầy
phải dựa vào trong kinh đó, chứ người ta đâu có chấp nhận. Nếu không phải Phật
nói thì Thầy nói họ bác sạch hết, chứ đâu phải dễ đâu. Nhưng mà họ không bác được
Thầy.
Mà đến hôm
nay mấy con đọc được sách Thầy, là Thầy lấy cái lời của đức Phật dạy, thì họ
dám bác Phật sao? Bởi vì đó là đức Phật, là một cái người đã dạy chúng ta mà.
Cho nên Thầy lấy cái lời của đức Phật dạy thì không ai dám nói Thầy sai hết.
Cho nên cái giáo hội cũng không dám nói, vị nào mà có ghét Thầy cũng không dám
nói gì hết. Cho nên họ nói gì nói, chớ họ mà đụng đến những cái pháp mà Thầy dạy
thì không dám đụng. Họ nói Thầy nói vầy nói khác, họ nói Thầy đủ thứ hết, Thầy
cũng biết. Nhưng mà họ không dám đụng cái lời dạy của Phật. Cho nên pháp của Thầy
dạy là pháp của Phật dạy. Cho nên Thầy biết rất rõ.
Trong cái thời
của Thầy đâu phải thời của đức Phật đâu. Mà đức Phật là vua chúa nữa nên nói
dân chúng nó phải nghe. Còn Thầy người thường dân, mà đâu phải vua chúa, cho
nên ai chịu nghe. Cho nên đức Phật khác, Thầy khác, hai cái giai cấp nó khác, mấy
con! Cho nên đức Phật nói ít ra: “Ông này ít ra cũng vua của mình rồi, nói chắc
có, chứ không lẽ vua nói dóc!” Có phải không? Còn Thầy thì họ nói: “Ông này dân
cũng như mình có gì đâu. Ông nói chưa chắc đã là pháp!” Nhưng mà không ngờ là
cái lời của Thầy nói là lời của đức Phật nói, dám bác sao! Các con hiểu chưa?
Cho nên không ai dám bác Thầy là tại vì có đức Phật. Đó là cái hay ở Thầy biết
được cái vị trí, cái uy tín của mình như thế nào.
(1:38:18) Các
con đọc “Tạo Duyên Hóa Độ Chúng Sanh”, mấy con thấy cái sự tu tập của Thầy hết
mình, nhưng mà phải đúng pháp, chớ đâu phải là nói bậy được. Từ cái pháp Đại thừa,
Thiền tông dạy tu như thế nào Thầy cũng hết mình tu chứ, Thầy đâu có bỏ pháp
nào đâu! Nhưng mà không được, thì phải khi mà trở về với pháp nào được? Từ đọc
qua cái hạnh tu của Thầy thì mấy con mới thấy được cái pháp của Nguyên Thủy như
thế nào. Rồi từ đó Thầy triển khai qua kinh nghiệm của Thầy, qua những cái lời
đức Phật dạy, chớ đâu dám nói đó là của mình đâu. Cho nên cái tu của Thầy là
cái tu của Phật giáo, chớ không phải cái tu của Thầy chế ra. Thầy không có mới
cái nào hết.
Nhưng mấy
con mà tu theo Thầy ấy, mấy con hay chế pháp lắm đó. Thầy dạy bảo mấy con đi
kinh hành thì mấy con đi một phút, mấy con giậm cái đùng, trời đất! Thầy đâu có
dạy kiểu kỳ! Có phải mấy con chế pháp ra không? Phải không mấy con đã hiểu
chưa? Cho nên Thầy dạy sao, mấy con cứ tu như vậy đi! Mấy con nghĩ rằng làm vậy
cho nó mau, phá được hôn trầm, thùy miên chứ gì? Nhưng mấy con đã tu sai pháp rồi.
Mấy con làm động quá rồi! Ở trong thất người ta đi, người ta nghe mấy con giậm
cái đùng ở ngoài này: "Trời đất! Cái ông này bộ ông điên rồi
sao?" Nó làm người ta động phải không?
Cho nên các
con tu thì cứ theo đúng pháp. Bởi vì cái pháp đó là cái kinh nghiệm người ta rồi,
nó từ từ, nó làm cho các con từ từ tỉnh lại. Chớ các con muốn mau thì mấy con lại
tự làm cái thân mình bệnh đau đó. Khi mấy con giậm chân như vậy nó ảnh hưởng đến
thân mấy con biết nó sẽ bệnh gì, mấy con biết không? Mấy con chưa hiểu đâu!
Nhưng mà mấy con thấy cấp thời thì mấy con thấy phá hôn trầm nhanh chứ gì?
Nhưng mà mấy con coi chừng nó sẽ ảnh hưởng đến thân mấy con đó. Khi mà đi như vậy,
mấy con giậm chân cái vầy thì máu mấy con nó sẽ nó phải làm việc như thế nào,
chứ đâu phải nó bình thường được sao mấy con? Mấy con đâu có ngờ cái chuyện mấy
con làm như vậy là mấy con đã đưa mình đi vào chỗ bệnh khổ trên thân mấy con.
Cho nên mấy
con đừng có kiến giải, tu chưa xong rồi kiến giải bậy bạ hết. Làm lệch Phật
pháp là cái do kiến giải của mấy con đó. Đừng có chế pháp mới! Bây giờ Thầy dạy
đi kinh hành Chánh Niệm Tỉnh Giác thì cứ đi kinh hành Chánh Niệm Tỉnh Giác. Còn
đi pháp Thân Hành Niệm thì hành động nào Thầy dạy sao thì tu tập như vậy, đừng
có chế ra, trời đất ơi! Thầy, chế ra cái Thầy: “Trời ơi! Nó thầy của mình luôn.
Nó chế ra, nó ngồi đưa tay đưa chân lung tung vầy nè. Ôi thôi! Quá trời vậy!” Mấy
con thấy đó là cái chế tạo của mấy con mới ra, kiến giải. Cái sai rất nhiều.
Cho nên hầu như là cái sự tu thì Thầy dạy đâu thì mấy con tu đó, thì nên tu thật
đúng. Ba hành động thì tu tập ba hành động, bốn hành động tu tập bốn, đừng có
chế ra năm, sáu hành động.
Thôi bây giờ
nghỉ mấy con! Hết giờ. Giờ nghỉ ăn cơm, mấy con. Thôi, Thầy chào mấy con!
KẾT THÚC

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét