137- BẰNG CHỨNG XUẤT GIA TU HÀNH
(00:06) Trưởng
lão: Coi như là Thầy ẩn cư để soạn mấy quyển sách Đạo Đức thôi.
Phật tử 1: Bữa nay con tới đây là con muốn hỏi
Thầy, là con có người bạn ở Canada đó, đã từng tới đây nói chuyện với Thầy. Anh
Khánh đó, ảnh muốn nhờ con hỏi Thầy là ảnh muốn đi tu. Nhưng mà ảnh là người
Thiên Chúa giáo.
Trưởng
lão: Tốt. Có
sao đâu con.
Phật tử
1: Con chỉ là
người chuyển lời lại cho ảnh. Thứ nhất là ảnh nói trong năm nay, ảnh không về
nước Việt Nam được. Nếu Thầy thích thì cho ảnh xin cái pháp danh, sau đó năm tới
ảnh đặt chân tới đây. Dạ, con muốn hỏi là Thầy có đồng ý cho ảnh không Thầy.
Trưởng
lão: Cho chứ. Bởi vì
khi một người quyết tâm mà xuất gia tu hành, quyết tâm tu theo đạo Phật, Thầy
là người đại diện cho Phật, Pháp, Tăng, Thầy sẵn sàng chấp nhận. Không bắt buộc,
nhưng mà quyết tâm là chấp nhận.
Phật tử 1: Thì ảnh nói là tại vì bây giờ là ảnh
đã buông xuôi tất cả rồi đó Thầy. Con có nói chuyện với ảnh, ảnh nói là ảnh bây
giờ không có màng thế tục. Bây giờ là ảnh đang ở ngoài
Trưởng
Lão: Cái đó là
tốt nhất đó con.
Phật tử 1: Nhưng tâm ảnh ở bển vẫn hướng về
đây. Thì xin Thầy đặt cho ảnh một pháp danh nếu Thầy nhận được của ảnh.
Trưởng
lão: Để rồi Thầy
xem, chừng nào con về?
Phật tử 1: Con một chút nữa con về. Là cái thứ
nhất. Thứ hai sẵn đây, câu nói của ảnh con cũng xin Thầy đặt cho con một pháp
danh. Tại vì con từ từ cũng phải đi vào.
Trưởng
lão: Đúng rồi, thì
bây giờ mấy con muốn xin Thầy pháp danh, thì Thầy có cho cái tờ giấy để mấy con
có tờ giấy, nó ấn chứng cho mấy con. Chứ còn nếu mà Thầy nói miệng không được,
nó không có bằng chứng con. Cho nên Thầy muốn cho con cái điệp phái, điền tên
tuổi, rồi Thầy cho con cái pháp danh, thì nó có cái bằng chứng. Ai có nói, người
ta nói, đây Thầy có kí tên, Thầy có bằng chứng Thầy cho con pháp danh, con theo
Phật Pháp Tăng đàng hoàng. Thì con cứ ghi tên cái người anh đó, rồi tên con, rồi
tuổi, rồi địa chỉ, bây nhiêu đó đủ rồi. Thầy sẽ ghi vô cái điệp phái, coi như
Thầy chấp nhận cho mấy con. Nó đơn giản, nó không có gì khó khăn.
(02:17) Phật
tử 1: Tại vì con cũng nói thật, con từ nhỏ tới lớn sống chung với gia đình
con trên đất nước Việt Nam này coi như là năm 91. Nhưng mà về Phật pháp, thì
con không hiểu nhiều. Nhưng mà nói triết lí về Phật pháp, hình như không đến nỗi
con không hiểu. Con nói thật, con đã đi nhiều chùa. Từ năm 96 là con đặt chân tới
đây. Một sự tình cờ, con đặt chân tới đây, tu viện này. Con vô xong, con nhìn
quang cảnh, con thấy Thầy xong, con về. Sau đó, con mới gặp qua thầy Chân
Quang. Nhưng mà con chỉ gặp là gặp trong cái lúc mà thầy Chân Quang diễn đàn
thôi, chứ con không có lên tới chùa thầy.
Mà con gặp
nhiều người thầy nữa, sau đó con mới nói một câu, con có nói với anh Khánh
này: "Dòm đi dòm lại, người mà để con mà gởi đó chỉ có Thầy thôi".
Cái đó con nói thật lòng.
Trưởng
Lão: Cái duyên
đó con. Cái duyên.
Phật tử 1: Tại con thấy là mình đã là tu hành,
thì cái gì mình cũng rũ áo ra hết rồi. Con chỉ chấm qua Thầy, anh Khánh anh
cũng nói, ảnh cũng chấm. Cho nên bữa nay, cái cô từ thành phố Hồ Chí Minh kể là
cô lên đây gặp Thầy. Con mới nói làm sao gặp Thầy. Rủi như con lên đây mà con
không có duyên gặp được Thầy thì sao? Ảnh nói chắc chắn là bà có duyên để bà đi
gặp Thầy mà.
Con muốn hỏi
Thầy là, nếu được như vậy, thì con quy y Tam Bảo, sau đó, con cũng mong Thầy
cho con một cái pháp danh và anh Khánh cũng một cái pháp danh. Sau đó từ từ hiện
giờ là con đang kinh doanh ở nước Việt Nam này. Con vẫn là Canada, nhưng mà con
về nước Việt Nam, con đang kinh doanh tiệm áo cưới. Rồi từ từ thì con cũng vô
quỹ đạo làm từ thiện. Đó là ý nguyện của con.
Trưởng
lão: Vậy là tốt đó
con. Con làm những cái điều đó là tốt.
Phật tử
1: Con gửi cái
này là của anh Khánh gửi con, con kêu gửi cho Thầy nha.
Trưởng
lão: Thôi! Thầy cám
ơn con, nhưng mà con cầm cái này con sẽ đưa cho cô Út đặng cô Út minh chứng
con. Thầy thì cũng xin cô Út con.
P.Tử: Vậy để con đi ra ngoài, con xin
tờ giấy vô.
T.Lão: Rồi, rồi, con ra xin tờ giấy vô
đi con.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét