Thứ Tư, 7 tháng 6, 2023

13-ĐỨC PHẬT TRƯỚC KHI THÀNH ĐẠO

 

13-ĐỨC PHẬT TRƯỚC KHI THÀNH ĐẠO

(00:00) Trưởng lão: Các con cũng có duyên từ thời xa xưa, từ trong tiền kiếp, cho nên trong kiếp này mấy con được gặp Thầy, mấy con mới biết Thầy. Khi biết Thầy, thì mấy con về thăm Thầy, trực tiếp, Thầy là một người vẫn còn sống bình thường như mọi người chứ chưa phải là Thầy tịch rồi, thì mấy con dễ dàng, đó là cái phước của mấy con. Chứ cỡ mà Thầy đã tịch rồi như Phật, thì dù biết kinh sách Phật, biết lời dạy của Phật nhưng mà sao nó không thể áp dụng được. Cũng như hiện giờ Thầy còn sống, còn dạy thì mấy con có cái gì mà mấy con tu tập chưa được thì mấy con hỏi Thầy. Và đồng thời khi đọc được sách Thầy viết có gì không hiểu mấy con trực tiếp hỏi Thầy, Thầy chỉ từ cái phương pháp mấy con thực hành để mấy con làm chủ được bốn sự đau khổ trong thân tâm của mấy con: "Sanh, già, bệnh, chết"

Bởi vì có thân người khổ lắm mấy con, không có ai có thân người mà thoát ra bốn sự đau khổ đó, chỉ có đạo Phật giúp chúng ta thoát ra khỏi bốn sự đau khổ. Vì mục đích đạo Phật ra đời nhắm vào bốn sự đau khổ của con người: "Sanh, già, bệnh, chết". Đức Phật làm chủ được điều đó, cho nên Ngài mới dựng lại pháp để cho mọi con người tìm được nó. Cho nên Ngài nói:

"Thiên thượng thiên hạ

Duy ngã độc tôn

Nhất thiết thế gian

Sanh lão bệnh tử".

Trên trời, dưới trời, con người duy nhất làm chủ sanh, già, bệnh, chết, chứ không phải câu kệ đó có hai câu đâu mà bốn câu. Bài kệ phải có bốn câu, chứ hai câu làm sao được mấy con. Nhưng các nhà Đại thừa thì họ chỉ dùng có hai câu mà họ bỏ hai câu sau:

"Thiên thượng thiên hạ

Duy ngã độc tôn".

Tượng trưng cho hình ảnh của đức Phật Đản sinh. Chứ bốn câu kệ khi đức Phật tu chứng thì Ngài mới thốt ra lời nói đó. Đúng là chỉ có con người mới làm chủ sanh, già, bệnh, chết. Ngoài con người thì không thể nào tu chứng được. Chúng ta may mắn sinh ra được làm người và chúng ta lại gặp được chánh pháp. Bởi vì sanh làm người như trong thời đức Phật, mà Ngài cũng đã tu tập nhiều pháp môn của ngoại đạo.

Các con thấy từ pháp môn đầu tiên của đức Phật bỏ cung vàng điện ngọc, bỏ cha, bỏ mẹ để mà đi tu. Khi vào tu thì ngoại đạo dạy pháp đầu tiên là nhập Không Vô Biên Xứ, rồi đến Phi Tưởng Phi Phi Tưởng Xứ. Nhưng mà nhập, là nhập những định đó chứ làm chủ sanh, già, bệnh, chết thì không làm chủ được, cho nên đức Phật bỏ.

(02:46) Đến vị Thầy thứ ba dạy khổ hạnh, nói khổ hạnh sẽ làm chủ được sanh, già, bệnh, chết, thì đức Phật khổ hạnh 6 năm, "lục niên khổ hạnh Thích Ca Tôn". 6 năm khổ hạnh, nhưng cuối cùng khổ hạnh đến mức độ ăn ít quá sức, cuối cùng đứng dậy không nổi, nằm bẹp xuống đó, nhờ bát sữa dê của đứa cháu chăn dê đức Phật tỉnh lại. Thấy khổ hạnh không giải thoát mà càng khổ thêm đức Phật bỏ. Mới đi đến tìm cội Bồ Đề, tìm nơi vừa thoải mái mát mẻ dễ chịu, để rồi tư duy nơi pháp để tìm ra đường lối.

Chứ giờ ngoại đạo dạy hết, không còn phương pháp nào mà làm chủ được sự sanh, già, bệnh, chết. Bởi vì đã tu theo ngoại đạo là mục đích cũng nhắm vào chỗ giải thoát đó, nhưng mà không làm chủ được. Mà pháp ngoại đạo dạy thì đức Phật, pháp nào cũng tu tập tới nơi tới chốn, chứ không phải là tu chơi chơi rồi bỏ đâu, tu.

Cũng như Không Vô Biên Xứ là nhập Không Vô Biên Xứ đàng hoàng. Mà Phi Tưởng Phi Phi Tưởng Xứ cũng nhập vào Phi Tưởng Phi Phi Tưởng Xứ đàng hoàng. Chính ông Thầy dạy đạo phải chấp nhận và muốn chia nửa tòa để cùng dạy người tu nhập cái định này. Nhưng đức Phật nói không giải thoát nên đức Phật từ chối. Và đi đến tu khổ hạnh, khổ hạnh không được giải thoát, ngài mới bỏ. Rồi mới đi đến chỗ cội Bồ Đề mà truy tìm ra phương pháp: "Ngăn ác diệt ác, sanh thiện, tăng trưởng thiện". Rồi truy ra được Tứ Niệm Xứ. Ngoại đạo không có những pháp môn này, không có pháp Tứ Chánh Cần, không có pháp Tứ Niệm Xứ. Mà chính pháp môn đó là của Phật.

Còn Tứ Thánh Định, nhập bốn định là phải ở trên từ trạng thái tâm bất động của Tứ Niệm Xứ mới nhập định được. Chứ bình thường tâm phàm phu chúng ta ở đó mà nhập định thì không bao giờ được. Tâm nó còn hôn trầm, thùy miên, tâm nó còn lăng xăng, lộn xộn, tâm nó còn tham, sân, si, mạn, nghi thì làm gì mà Thiền Định?

Cho nên các con thấy Bát Chánh Đạo là chơn lý thứ tư của đạo Phật mà. Chánh Định là thứ tám chứ đâu phải Chánh Định là lớp đầu tiên. Cho nên tu theo Phật mà tu Thiền Định, vừa vào liền dạy tu Thiền Định, ngồi thiền là sai, không biết Phật pháp!

Phải trải qua từ lớp Chánh Kiến cho đến Chánh Niệm. Mà Chánh Niệm đó là Tứ Niệm Xứ, các con thấy không? Ở trên Tứ Niệm Xứ là trạng thái "Tâm bất động, thanh thản, an lạc, vô sự". Bây giờ mấy con có biết hết rồi, nhưng mấy con sống được với trạng thái tâm bất động, thanh thản được chưa? Mà chưa được thì làm sao mấy con đứng ở trên mảnh đất đó để mà nhập định? Chỉ có mảnh đất "Tâm bất động, thanh thản, an lạc, vô sự" mới nhập được Tứ Thánh Định - Bốn Thiền của đạo Phật. Các con thấy không? Phải đúng chứ! Bây giờ tâm mình còn phàm phu mà đi tu Thiền Định là Thiền Định gì?


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

510-BAN KINH SÁCH TU VIỆN CHƠN NHƯ.

  510-BAN KINH SÁCH TU VIỆN CHƠN NHƯ. Kinh sách của Tu viện Chơn Như chỉ kính biếu không bán . Phật tử cần kinh sách của Tu viện Chơn Như ...