100- TU TẬP THÂN HÀNH NIỆM ĐỂ PHÁ LOẠN TƯỞNG, HÔN TRẦM, ĐI TỚI TÂM BẤT
ĐỘNG
(09:31) Phật
tử 1: Thưa Thầy! Tâm con nó chạy tùm lum hết. Thầy nói lấy cây viết,
viết nó nếu mà con, con lấy tờ giấy con viết xong nó sẽ đen thui hết rồi con mới
tập. Mấy năm nay, thì con chỉ đọc sách Thầy, mà tụi con chưa có hành. Mấy năm
nay về gia đình con hành thì con đi Thân Hành Niệm. Rồi sau đó thì con tác ý giống
như Thầy dạy. Vậy bây giờ con trình Thầy, Thầy coi đúng không, nếu sai thì Thầy
sửa cho con để con về con tiếp tục.
Trưởng
lão: Con tu tập
như vậy đúng, nhưng mà đi đó con chậm chút xíu, chậm lại chút nữa con, hơi
nhanh. Để con vừa tác ý vừa đi. Tác ý trước rồi mới bước, thành ra chậm chút rồi
con. Có gì là Thầy sửa lại hết.
Phật tử
1: Dạ, con tạ
ơn Thầy!
Trưởng
lão: Ừm! Tu
pháp Thân Hành Niệm mục đích của nó phá loạn tưởng, với hôn trầm. Khi nào mình
thấy mình ngồi lại, niệm này chưa hết, tới niệm khác phóng ra liên tục thì ngồi
đó con không có tác ý: "tâm bất động" được đâu. Thì
ôm ngay pháp Thân Hành Niệm thì nó mới hết được. Nó có phương pháp con. Rồi bắt
đầu khi mà hôn trầm, thùy miên nó không còn có nữa, thì bắt đầu mình ngồi lại
là mình giữ tâm bất động. Thì tâm bất động được rồi nó sẽ không niệm. Lúc đó
con tự nó đi vào cái tâm bất động.
Phật tử
1: Từ ngày hôm
qua đến nay thiệt lòng trong năm hơi thở đó ít có cái vọng niệm nó xen vào.
Trưởng
lão: Do con thực
hiện cái Pháp Thân Hành Niệm đó con. Pháp Thân Hành Niệm nó giúp cho con ít bị
vọng niệm. Chứ không nó loạn tưởng đó con. Đó giờ mình không có tu, mình ngồi lại,
niệm này đến niệm kia, nó lia lịa, nó nhiều lắm, nó tuôn trào. Cho nên mình tu
pháp Thân Hành Niệm cái bắt đầu nó thua mình. Ráng tập pháp Thân Hành Niệm cho
nó nhuần nhuyễn. Nó nhuần nhuyễn là cái tâm mình nó thanh tịnh. Cái pháp đó nó
hay lắm. Cái pháp mà con ngồi con tác ý: "Tâm bất động, thanh thản,
an lạc, vô sự", nó cũng là pháp Thân Hành Niệm, chứ không phải là
cái pháp khác đâu. Nhưng mà trong pháp Thân Hành Niệm nó có 10 cái giai đoạn tu
của nó. Cho nên cái đi Kinh Hành nó kết hợp với Thân hành của hơi thở, tức là
Thân Hành nội và Thân Hành ngoại kết hợp lại để cho mình phá cái hôn trầm, phá
cái loạn tưởng. Thành ra ôm pháp Thân Hành Niệm tu cho nhuần nhuyễn, rồi bắt đầu
mấy con ngồi lại mấy con tu, nhắc: "Tâm bất động, thanh thản" thì
nó dễ dàng.
Đi tu thì
mình ráng! Hễ không tu thì thôi, mà tu rồi thì bỏ xuống hết…., còn chưa tu thì
mình tập xả tâm bằng nhân quả. Nghĩa là chuyện gì xảy ra thì con thấy đây là
nhân quả, vui vẻ chấp nhận, đừng buồn. Bởi vì cuộc sống của mình là cuộc sống
nhân quả mà mấy con. Cho nên chuyện này, chuyện kia xảy ra đều là do nhân đời
trước mà quả hiện nay. Thì do đó mình chưa tu, thì mình sống với nhân quả thì
nó không được an. Còn sau khi quyết tâm tu rồi thì dẹp hết, tất cả cái gì cũng
bỏ hết. Quyết đi một con đường này cho tới nơi tới chốn. Tôi ôm pháp Thân Hành
Niệm phá trước (hôn trầm, thùy miên).

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét