07-TU VIỆN CHƠN NHƯ VỮNG VÀNG QUA SÓNG GIÓ
(45:48) Hết
hỏi thì về mấy con. Về nghỉ ngơi rồi đi thăm Tu viện một chút để thấy cái sự. Với
Thầy báo như thế này mấy con biết Tu viện của chúng ta là một cái cơ sở của tôn
giáo của Tây Ninh, nó rộng lớn. Khi chính quyền Nhà nước người ta đến thăm, người
ta thấy giật mình. Một cái chùa không thể nào là một cái cơ sở như thế này được.
Cho nên người
ta mới bàn với Thầy cách thức làm sao cho Tu viện này có pháp lý hẳn hòi hoàn
toàn để bảo vệ. Nó không những cho riêng tỉnh Tây Ninh mà cả đất nước của chúng
ta, mà thế giới nữa. Chứ không phải riêng có Việt Nam chúng ta đâu. Vì hầu hết,
tại sao vậy?
Tại có số
người ở ngoại quốc họ về đây họ tu tập. Thậm chí như cả có một người Mỹ nữa mấy
con. Đầu tiên nó đến đây là một cái người Mỹ nam và hai người Mỹ nữ. Sau đó coi
bộ Nhà nước không cho ở, không xong thì họ lại đi. Một người Mỹ khác họ đến
đây. Họ đến đây, họ xin ở. Thì họ xin phép, họ đến chỗ này chỗ kia họ xin phép.
Họ được ở một thời gian ngắn, rồi họ cũng không được cho ở, họ phải đi.
Rồi đồng thời
một số người ở ngoại quốc có hộ tịch nước khác, coi như người ngoại quốc về
đây, Nhà nước cũng không chấp nhận cho họ ở. Cho nên cả một vấn đề rất khó
khăn. Bởi vì Tu viện của mình nó chưa có hợp thức giấy tờ đàng hoàng. Người ta
bảo bây giờ phải làm cho đủ thủ tục giấy tờ đàng hoàng, rồi cái Tu viện này nó
mới có thể chấp nhận cho ở. Chứ còn không khéo thì không được.
Rất sợ những
người khác người ta vào đây, người ta ở như thế này thì không ai làm sao mà quản
lý được, thì chính trị nó có thể xảy ra. Nó làm cho ngay cả tỉnh của chúng ta
nó sẽ bị động đi. Cho nên do đó các cấp lãnh đạo của Nhà nước người ta rất lo.
Vì vậy hôm nay thì Thầy cũng đã cho người đi lo làm công việc này.
Và sẵn sàng
Nhà nước cũng giúp đỡ cho mình để Tu viện chúng ta được họ bảo vệ và hộ trì. Để
giúp đỡ cho những người Phật tử về đây, nương tựa vào đây tu tập được bình an.
Đó là những điều mà Thầy mong muốn.
(48:04) Cho
nên hôm nay thì mấy con nhìn thấy như thế này, chứ sự bất an của nó rất lớn. Bởi
vì thường thường ở đây nó hay có sóng gió. Sóng gió khi mấy con về mấy con
không thấy đâu. Nhưng mà trong đó nó có sóng gió, nhưng rồi nó sẽ được an ổn. Tại
sao nó được an ổn? Mấy con biết nếu mà không phải một người mà giữ gìn giới luật
nghiêm chỉnh thì nó đập tan nát hết.
Như các
chùa, các Thầy Đại thừa nếu mà không giữ gìn được như Thầy ở đây thì cái Tu viện
này nó sẽ không còn, đập hết. Nó phá, nó dẹp và nó cấm không được cho một người
nào.
Các con cứ
nghĩ bây giờ ở đây, cái vòng rào lở đây là cái Tu viện. Mà nó còn phát triển đi
tất cả những khu khác nữa thì mấy con thấy nhà cửa nó cất hàng hàng, lớp lớp.
Chứ nó không phải là như mấy con đi ra ngoài ruộng. Mấy con thấy ở ngoài ruộng,
mấy con vô thấy mấy dãy nhà thất nó ngoài cái Tu viện mình.
Rồi ở phía
sau Tu viện, nó lại đi ra phía sau, nó không nằm ở trong cái vòng rào của Tu viện
nữa mà nó đi ra ngoài. Nó cất nhà cửa hàng hàng, lớp lớp, toàn là những cái mái
nhà Tu viện cho những người tu không, chứ không phải là nhà dân ở.
Cho nên Nhà
nước rất đâm lo, không biết cái Tu viện này nó sẽ phát triển đến cái mức độ
nào? Nó đi hết cái ấp Gia Lâm, rồi nó đi hết cái xã Gia Lộc này sao? Hay hoặc
nó đi hết cái huyện này, rồi nó còn đi tới đâu, người ta cũng không biết nữa.
Đó là cách thức người ta đang lo và người ta muốn tìm hiểu.
(49:36)Nhưng
mà sự thật ra sách vở của Thầy mấy con biết nhờ cái duyên mà trước kia Thầy đã
biết thì Sở Nội Vụ của tỉnh Tây Ninh. Cái ông Giám đốc của Sở Nội Vụ tỉnh Tây
Ninh, Thầy đã gửi kinh sách của Thầy viết. Cho nên khi mà ông về đây, về Trảng
Bàng ông thuyết giảng, ông đã giảng lớp chính trị cho tất cả các tín đồ, đều
hoàn toàn ông đưa ra giáo pháp của Thầy, ông giảng.
Vì ở đây, Thầy
có cho những người đến đó để tham dự lớp học chính trị đó. Ông đưa toàn là giáo
pháp của Thầy ra. Ông đập tất cả những cái giáo pháp mê tín của ngoại đạo.
Trong đó không riêng gì Phật giáo mà ngay cả Cao Đài, Thiên Chúa đều là bị dập
hết. Mà không ngờ là đó là cái chánh pháp của Phật mà Thầy đã đưa ra. Cho nên
vì vậy mà quý thầy mời tham dự, ngồi đó mà gục mặt xuống hết.Đó là một nhà làm
chính trị của tỉnh Tây Ninh, người ta đã thấy được cái đúng. Cho nên vì vậy mà
người ta luôn cẩn thận dè dặt để ủng hộ Tu viện của chúng ta. Nhờ những bộ sách
của Thầy dạy về đạo đức, nhờ những bộ sách của Thầy dựng lại chánh pháp của Phật.
Ông nói rằng
Phật pháp không phải là như quý thầy đã làm. Đâu phải cúng bái, cầu siêu, cầu
an, đâu phải ngồi Niệm Phật mà Phật cứu, dạy rất rõ. Chỉ có người làm chính trị
dám nói mạnh, rất mạnh đối với tất cả các tôn giáo khác. Còn riêng Thầy thì chỉ
ở trong sách vở mà thôi.
Cho nên đó
là một cái duyên để đưa chánh pháp mà Nhà nước đã thấy được cái điều tốt và lợi
của Phật pháp. Mỗi năm mấy con biết người ta đốt giấy tiền vàng mã, biết bao
nhiêu tiền không? Ông tính lại Thành phố Hồ Chí Minh bao nhiêu tiền và Hà Nội
bao nhiêu tiền đốt tiền vàng mã? Bởi vì các nhà chính quyền người ta mới kết hợp
được cái số tiền đó mà người ta nói ra không sai chút nào. Còn huyện chúng ta
thì không thể nào tính hết được.
Đó thì mấy
con biết đốt tiêu phí biết bao nhiêu tiền bạc mà bằng công sức của người ta với
cái sự mê tín của các con. Mà hôm nay Thầy được điều này, Thầy rất mừng là vì
chính quyền người ta đã nhìn thấy được chánh pháp của Phật. Người ta trợ giúp để
dựng lại Pháp của Phật. Mà Pháp của Phật thì đem lại sự bình an cho con người,
không hao tốn.
Cho nên hôm
nay mấy con có đủ duyên về đây, đây là những cơn sóng gió của Tu viện. Nhưng nó
được trải qua và nó lại thêm sức lực mạnh mẽ của nó thêm. Người chính quyền, họ
càng gần gũi mình bao nhiêu thì họ càng thấy rõ.
Cũng như mấy
con, lâu lâu mấy con có duyên một năm hay nửa năm, mấy con đến thăm Thầy thì mấy
con được nghe thuyết pháp, tức là gần gũi được chánh pháp. Còn xa Thầy mấy con
sẽ nghe được tà pháp. Dù đó là cái nhãn hiệu của Phật giáo, nhưng vẫn là tà
pháp.
Cho nên mấy
con được giải thoát, được gì? Hay là mấy con phải phí công rất là vô ích để cuối
cùng mấy con đạt được gì? Các con thấy từng phút giây được giải thoát. Còn mấy
con Niệm Phật có giải thoát được không? Không! ”Tâm bất động, thanh thản, an lạc,
vô sự”. Ngồi im lặng, mấy con thấy giải thoát ngay liền tức khắc.
Còn bây giờ
Niệm Phật: ”Nam Mô A Di Đà Phật”. Nhưng mà xả câu Niệm Phật ra thì thậm chí mấy
con còn muốn đánh lộn người ta nữa. Các con nghe một người đang Niệm Phật thì
con cháu ở nhà sau đánh lộn: ”Tao mà không Niệm Phật, tao xuống tao đập tụi bây
chết hết”.
Như vậy có
được không mấy con? Có phải do Niệm Phật mà cái tâm mình thiện không? Hay hoặc
là mình phải tu tập rèn luyện tâm mình thiện? Nó cả một vấn đề, chứ không phải
nói mình muốn sống thiện. Nói thì được, chứ làm đâu phải dễ. Phải rèn luyện, phải
học tập, phải có phương pháp, phải có cách thức đàng hoàng thì tâm mình mới thiện.
Chứ không thể nói thiện mà thiện.
Chúng ta đều
thông suốt kinh sách Phật, đều thông suốt giới luật Phật, thế mà muốn sống giới
luật Phật đâu phải dễ. Hôm nay mấy con đủ duyên về đây được thăm Thầy, được
nghe lời Thầy dạy thì đó là điều rất là may mắn. Và may mắn thì các con phải cố
gắng để khắc phục mình tu tập.
Các con nghĩ
rằng mình còn trẻ lắm sao? Vô thường nó không chờ mấy con đâu. Bây giờ còn sống,
ngày mai chết, mấy con làm sao kịp mấy con? Mấy con nhớ kỹ điều này. Cho nên phải
chuẩn bị, phải sắp xếp cho ổn hoàn toàn để tiến tới con đường tu tập. Mà ngay
bây giờ về gia đình cũng phải cố gắng khắc phục những khó khăn để chúng ta nỗ lực
tu tập cho được, để cứu mình.
Và Thầy xin
cảm ơn quý Phật tử đã đến thăm Thầy, mà từng phong bì là từng mồ hôi nước mắt của
các con để cúng dường Thầy, Thầy xin cảm ơn các con. Thầy mong rằng các con sẽ
nỗ lực tu tập cho càng tốt hơn. Đến đây Thầy xin chấm dứt buổi thuyết giảng.
Các con cố gắng mà tu tập, đừng phụ lời Thầy dạy đó là mấy con đã đền đáp công
Thầy.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét